Hôm nay đón chào xuân sang
Chùa vang tiếng chuông ngân trong nắng vàng
Con đi lễ Phật đầu năm
Lòng thành kính dâng hương lên đài sen.
Chúng con ý thức rằng
Chính phiền não si mê
Làm cho thế giới này
Trở thành tâm hỏa ngục.
Một nén hương tâm thành thắp dâng lên đài sen
Quy ngưỡng ơn vô lượng của Đức Phật Thích Ca
Ngài đã khai con đường trí tuệ và từ bi
Độ chúng sanh nhân loại thoát luân hồi tử sinh.
Với không gian ta chỉ là cát bụi
Trở về đây với tứ đại hình hài
Vượt thời gian ta đi vào tĩnh lặng
Nghĩa gì đâu quá khứ với tương lai.
Quê tôi ai về thăm cánh đồng cò bay thẳng cánh
Điệu lý thân thương cầu tre, trăng lên bến đợi
Hàng dừa năm nao vẫn chờ đợi người xưa cũ
Kìa dáng nội tôi lưng còng nhìn về xa xăm
Vâng lời Thầy con đi quét lá
Lá vàng rơi lả tả khắp nơi
Lá khô rơi như kiếp một con người
Giờ phút cuối là về cùng cát bụi.
Lời mẹ ru tôi, từ thuở ấu thơ
Ngọt ngào bên cánh võng đưa
Lời cha dạy, đi đâu cũng nhớ nguồn cội
Dù mai lớn khôn hãy nhớ trong tâm
“Làm người chớ vì lợi danh”
Mừng ngày Vu Lan chúng ta cùng reo hát hòa vang
Tình tình tang tính múa cho đều dưới ánh trăng vàng
Reo lên reo lên cho bao lòng thêm tươi thắm
Ôi! Bao hân hoan ta hát mừng Hội Vu Lan.
Lặng nhìn núi cao mây mờ che khuất
Cánh đại bàng vội vã về đâu
Sông sâu biển rộng giang sơn gợi nhớ
Bóng anh hùng xa dần trời mây
Bao khổ đau trần thế, lận đận gian nan kiếp người
Ngọt bùi chua cay khóc cười
Tham sân si gieo hận thù rồi đau khổ
Ta như kẻ lưu đày vào địa ngục của thế gian