Muôn nẻo thế gian bụi cát buồn mang bao khổ hạnh an bài
Suối lệ sầu cay nhìn tương lai lòng tiếc nuối hoài mong
Đời không thoái hoá tựa hồ như chiếc lá
Úa rụng chơi vơi chấp chới kiếp trầm luân
Chén trà trong hai tay
Chánh niệm nâng tròn đầy
Thân và tâm an trú
Bây giờ và ở đây
Capo 1
Không hương vị, không sắc không hình Chẳng có vô sanh, vô diệt, vô trụ
Cõi vô thường bất cấu bất tịnh Đều là giai không như mộng mà thôi
Quán tự tại bồ tát kinh thâm Diệt khổ nơi nhân sinh ta bà não phiền
Bởi hạnh nguyện rộng lớn thâm sâu Thị hiện mười phương quán âm cứu độ nhân loài
Bạn biết chăng cuộc đời đầy đau khổ?
Bởi con người mãi gieo rắc hận thù
Gây đau thương, tang tóc, ngục tù
Rốt cuộc chỉ còn là cơn ác mộng.
Từ muôn phương đi chung một con đường
Đến nơi đây dưới mái chùa yêu thương
Bạn và tôi chúng ta cùng chí hướng
Về cùng nhau đắp xây nên tình Tăng thân
Mặt trời sáng ban ngày
Mặt trăng sáng ban đêm
Còn hào quang Đức Phật
Chói sáng cả ngày đêm.
Tâm ơi là tâm, sao lại mê lầm
Theo duyên mất hút cội nguồn bản Tâm
Sống trong cõi trần, đảo điên qua lại
Sáu nẻo trầm luân, thật là tê tái.
Mẹ đã dặn hãy đứng lên trên miền đất chân
Và chánh niệm nhất quán tâm trong từng hơi thở
Đứng lên con, đứng lên con
Hãy đứng lên con, đứng thẳng làm người
Hiên ngang trong đất trời đi tới
Namo Avalokiteshvara, Namo Avalokiteshvara
Namo Avaloki teshvara, Namo Avaloki teshvara