Chùa em vang tiếng kinh cầu dù nắng mưa dãi dầu
Chùa em hoa lá xanh màu chuông khuya đồng vọng về đâu
Chùa em khói hương trầm bay, tha thiết là đây chan chứa vơi đầy.
Mẹ ngồi ru con đong đưa võng buồn đong đưa võng buồn
Mẹ ngồi ru con mây qua đầu ghềnh lạy trời mưa tuôn
Lạy trời mưa tuôn cho đất sợi mềm hạt mầm vun lên
Mẹ ngồi ru con nước mắt nhọc nhằn xót xa đời mình
Lời 1:
Đền tháp quanh đây kể lại chuyện xưa
Đây kia ngàn năm gió thổi lá rớt sân chùa
Tiền bối năm xưa gian truân đi về
Hẹn nhau hoằng dương chánh pháp trong đời cuồng vọng
Tiền nhân đi mất vẫn còn vọng lời kinh xưa
Ánh sáng từ bi chiếu khắp muôn loài
Ánh sáng hào quang chiếu khắp muôn nơi
Về nhà an vui, Ba Ngôi chánh báo
Có Cha Di Đà, chư Phật mười phương Quán âm mẹ hiền
Áo nâu sòng đơn sơ mà đẹp quá
Bởi bờ vai nhuộm hết một trời sương
Ta vẫn nghe trần thế ấy vô thường
Ta vẫn nghe buồn vui đó vô thường
Lạy Phật từ bi con đã quay về
Tâm con chí thành hương hoa khấn nguyện
Nguyện cầu mười phương tám thế
Nhân gian bình an trầm hương tỏa khắp mười phương
CÕI ĐIÊN (Ngẫu Nhiên)
Nhạc: Trịnh Công Sơn
Lời: Toại Khanh
Đặt chân trên mặt đất
Là thể hiện thần thông
Từng bước chân tỉnh thức
Làm hiển lộ pháp thân
Đất đưa ta ra đời
Rồi đất ôm ấp ta
Sinh diệt trong hơi thở
Sinh diệt như hằng sa
Tôi về miền an trú
Lượm hạt nắng bồ đề
Năm dài trong trần thế
Bụi hồng trần lê thê.