Đời có vui… cho ta thích sống
Đời có buồn… ta mới biết tu
Đời bình lặng… thì đời tẻ nhạt
Đời Áo Lam đời mới đơm hoa
Bước chân em lạc cửa thiền
Ở đây man mác một miền tịnh viên
Hàng cây ngả bóng nắng ngày
Trầm hương tỏa ngát bụi trần bay xa.
Mắt ngủ yên đêm nay
Vẫn thấy nhiều giấc mộng
Mắt ngủ yên đêm nay
Sao nghe lòng đắng cay
Kính lạy mười phương Phật
Xin chứng giám lòng thành
Con nguyện tu hạnh hiếu
Đền ơn đấng sinh thành.
Em đến đây, bằng đôi mắt hồn nhiên
Nhìn màu xanh của pháp thân hiển hiện
Dù thế giới tan tành
Nụ cười bông hoa cũng không hề tan biến
Chúng ta đã được gì hôm qua
Và sẽ mất gì sáng nay?
Em đến đây
Theo ngón tay tôi
Nhìn thẳng vào thế gian điểm tô bằng ảo mộng
Bởi tham vọng nên đời nhiều đau khổ
Bởi tin lầm nên mới có tổn thương
Bởi hững hờ nên lòng dạ thanh lương
Bởi đạm bạc cho nên đời hạnh phúc.
Lời thầy như nắng ban mai
Cho con thức giấc mộng dài trần gian
Lời thầy như gió trên ngàn
Cho con bay giữa vô vàn khổ đau.
Đời vô minh quá nhiều tham sân si nơi phù hư giả tạm
Bao cảnh người đau khổ lầm than
Tâm u mê chìm đắm trong danh lợi
Rồi cay đắng rã rời ta mới muộn màng nhận ra.
Chiều hôm núi hỏi dòng sông
Sao trôi đi mãi mà không thấy về
Sông bèn róc rách, tỉ tê
Nghìn thu nước đã nguyện thề cùng mây.
Hôm nay con đi lễ chùa con đi lễ chùa
Hoa màu khoe nở nụ vui, chùa nghiêng đón màu xinh tươi
Nghe như tâm lành thanh bên mỗi bước chân
Trời mây xa vang tiếng chuông ngân