Dặm Ngàn Tiêu Dao

Ngõ về trúc biếc mây nghiêng
Trời pha sương mỏng bên triền núi cao
Chân không lộng áng tâm bào
Bầu thơ bay thoảng, hương ngào ngạt hương.

Đời Có Vui

Đời có vui… cho ta thích sống
Đời có buồn… ta mới biết tu
Đời bình lặng… thì đời tẻ nhạt
Đời Áo Lam đời mới đơm hoa

Chốn Thiền Tâm

Bước chân em lạc cửa thiền
Ở đây man mác một miền tịnh viên
Hàng cây ngả bóng nắng ngày
Trầm hương tỏa ngát bụi trần bay xa.

Nghìn Mắt Nghìn Tay

Bàn tay con đang chắp nguyện, lòng con xin tâm vẹn nguyên
Bàn tay nâng chén hương đèn, cầu xin phổ độ chúng sanh
Trần gian ai đang phát nguyện, nghìn tay ban vạn phước an
Cánh tay nối tay kết lại từ bi khắp ngàn thế gian.

Vô Minh

Đời vô minh quá nhiều tham sân si nơi phù hư giả tạm
Bao cảnh người đau khổ lầm than
Tâm u mê chìm đắm trong danh lợi
Rồi cay đắng rã rời ta mới muộn màng nhận ra.

Như Nhiên

Chiều hôm núi hỏi dòng sông
Sao trôi đi mãi mà không thấy về
Sông bèn róc rách, tỉ tê
Nghìn thu nước đã nguyện thề cùng mây.