Lời thầy như nắng ban mai
Cho con thức giấc mộng dài trần gian
Lời thầy như gió trên ngàn
Cho con bay giữa vô vàn khổ đau.
Đời vô minh quá nhiều tham sân si nơi phù hư giả tạm
Bao cảnh người đau khổ lầm than
Tâm u mê chìm đắm trong danh lợi
Rồi cay đắng rã rời ta mới muộn màng nhận ra.
Chiều hôm núi hỏi dòng sông
Sao trôi đi mãi mà không thấy về
Sông bèn róc rách, tỉ tê
Nghìn thu nước đã nguyện thề cùng mây.
Hôm nay con đi lễ chùa con đi lễ chùa
Hoa màu khoe nở nụ vui, chùa nghiêng đón màu xinh tươi
Nghe như tâm lành thanh bên mỗi bước chân
Trời mây xa vang tiếng chuông ngân
Hồng trần là cõi tạm vô thường
Kiếp phù sinh thay đổi nhiều lần
Có ai sống được ngàn năm
Hãy gieo nhân đức cho đời mai sau.
Bao nhiêu năm lạc trôi kiếp người
Con u mê bước trong mờ tối
Mọi đau thương vội tan khi con biết đến với kinh Phật
Nhờ ơn Đức Quán Thế Âm từ ni
Chúng con nguyện suốt đời
Quy y mười phương Phật
Quy y mười phương Pháp
Quy y mười phương Tăng.
Đừng than đừng khóc biệt ly mẹ ơi
Con đi xuất gia gian khổ vẫn vui
Một ngôi tịnh thất một mái am tranh
Một vầng trăng sáng long lanh
Vững lòng muối dưa con tu hành
Xin khấn nguyện, trời Phật ban bố cho điềm lành
Nhân sinh ủ ê cõi ta bà
Phù hoa như rèm trướng vô minh
Đức Quan Âm xin người thương xót sinh linh
Xin dìu dắt qua bể trầm luân
Đời ngàn cánh chim bay khắp nơi phương trời
Dệt mộng ước cao vời
Người đua chen lợi danh, sắc hoa, bạc tiền
Mà quên đi nghĩa nhân soi đường