Lặng nhìn về quá khứ, bước chân hoang trôi dạc giữa nhân gian
Cuộc đời đầy bóng tối, sống trong mơ không tìm ra hướng đi
Chợt một hôm con đến đây, chùa mờ sương trong bóng cây
Và lòng con như lắng yên nghe chuông chùa dâng
Chúng con về đây quỳ dưới chân phật đài
Dâng lên hường trầm nguyện ước không hề phai
Con xin mười phương chư phật chứng giám
Tâm thành con luôn khắc ghi
Theo bước cha lành tu hạnh
Ngày rằm về đây tháng tư cho em biết bao mộng mơ
Ngọt ngào hương sắc hoa lá xinh tươi thơm ngát dâng đời
Giờ này năm xưa nhớ bao công ơn mẹ cha đã đến
Nhân thế tôn vinh muôn đoá hoa xinh chào đón cha lành
Lạy Phật con xin sám hối
Con đã quay về Đài Sen
Lạy Phật con xin sám hối
Con đã thấm nhuần ánh dương
Tôi yêu màu lam từ thuở ấu thơ
Và còn yêu mãi đến trọn đời
Màu lam đẹp áo ấy không nhung gấm kiêu sa
Lòng nhân ái thiết tha
Mây bay giăng sầu, chiều mưa hiu hắt, đường về chốn xưa
Đi lên chùa lòng thấy hoang vu, thầy vắng xa rồi.
Lạy Phật Tổ, Lạy Bồ Tát.
Con nguyện từ nay đến cuối đời
Thề chung thủy, thề chung thủy
Yêu quý nàng hơn chính bản thân
Loài người chung nhau nỗi đau.
Khi bao thân xác, chôn vào nước sâu.
Tình người xa xôi, đã lâu.
Nay trái tim đau, nói lời thương mến nhau.
Cõi tạm là đây, nào ai biết trước, lắm nỗi muộn phiền
Mới ngày hôm qua, còn cười nói đó, giờ nằm xuôi tay!
Nào ai biết trước tương lai, đời như một thoáng mây bay
Thôi ta hãy sống, đừng đợi ngày mai
Rồi mai con nước xuôi về biển
Quên chuyện rong rêu của một thời
Người sẽ nguôi ngoai niềm mộng mị
Của người và cũng của riêng tôi