Dâng hoa cúng đến Phật Đà
Nguyện mau giải thoát sanh già khổ đau
Hoa tươi nhưng sẽ úa màu
Xác thân tứ đại khỏi sao điêu tàn
Người về đọng dấu sương khuya
Trăm năm khép lại đôi bờ tử sinh
Cuộc tình đọng dấu chia xa
Em qua bước vội em qua bước vội
Bụi mờ đường đê
Rừng thu bao la reo sắc vàng ngập cả trời
Hòa khúc thiên thu gió hát gọi lời thì thầm
Hoàng hôn buông rơi rơi người vẫn còn ở đó
Như ngàn xưa rực sáng muôn phương bao niềm tin
Khi xưa còn bé cứ ba mươi hay ngày rằm
Mẹ cho con đi lễ, lên chùa dâng hương với hoa
Thầy thường thương mến, khuyên con đừng nô đùa nhé
Lạy Phật tụng kinh gắng siêng năng thì mới ngoan
Sáng nay đi thiền hành
Hương lòng quyện chung quanh
Bát ngát rừng thông xanh
Dòng suối reo êm đềm.
Thắp lên một ngọn đèn
Cúng dường vô lượng Phật
Một tâm niệm an lành
Làm rạng ngời mặt đất
Tiếng đi ngoài ngàn dặm
Xây dựng niềm tin yêu
Mỗi lời là châu ngọc
Mỗi lời là gấm thêu
Vũ trụ tình yêu không bến bờ
Là trăng, là gió, gợi hồn thơ
Là tình thanh sắc, ôm sầu mộng
Là nước non thiêng, đạo phụng thờ
Đã về… Đã tới
Bây giờ ở đây
Vững chãi… Thảnh thơi
Quay về… Nương tựa
Thức dậy mỉm miệng cười
Hăm bốn giờ tinh khôi
Xin nguyện sống trọn vẹn
Mắt thương nhìn cuộc đời