Ngập ngừng chạm cõi thiền môn
Lắng chìm thế sự gửi hồn tịnh tâm
Phật đài ngự chốn phù vân
Hào quang tỏa rạng trong ngần tòa sen.
Giữa rừng già hiu quạnh
Trong bóng tối chập trùng
Trong giờ phút lâm chung
Lời nghẹn giữa đôi môi
Lệ trào tuôn như suối.
Ngồi bên nhau hát khúc thiền ca
Cõi nhân gian đâu chẳng là nhà
Thở và cười buồn vui huyễn hoá
Cát bụi đó đâu người, đâu ta.
Phật Giáo Việt Nam thống nhất Bắc Nam Trung từ nay
Một lòng chúng ta tiến lên vì đạo thiêng
Nào cùng vui trong ánh đạo vàng rạng ngời bốn phương
Vang ca đón chào Phật Giáo Việt Nam
Lâmtỳ ni ngát hương hoa Vô ưu thơm lành
Tay Ma gia vin cành Tấtđạt đa đản sanh
Muôn chim ca âm vang ngọt ngào
Non sông như thay đổi cho đời yên vui
Chân nguyên, tiếng ấy quen thân từ thuở hồng hoang
Chân nguyên, bóng dáng song sinh từ cõi địa đàng
Mãi theo hoa đốm hư không chìm trong biển tối mênh mông
Từ ấy ta quên đường về, ta quên đường về, Chân nguyên ơi !
Mãi mãi xin được làm hạt bụi
Nơi dấu chân Phật cất bước đi qua
Mãi mãi xin được làm cỏ dại
Đứng ven đường nhìn manh áo Phật bay
Chiều sương rơi chuông vọng những hồi xã
Trầm hương đốt khói lung linh dâng về Cha
Ngày xưa, con bơ vơ trong đời u tối
Trầm luân nghe đau thương kiếp làm con người
Từ khi hoa xuân sang gặp thầy dẫn lối
Đưa con thoát cuộc sống chơi vơi
Qua bên kia bến bờ đi tới
Nơi vượt sáng ngời ánh mặt trời
Nay hè sang chim líu lo sau vườn
Ve hòa vang trên nhánh cây ven đường
Xin mẹ cha em từ giã ngôi nhà mái trường
Rừng không tên, biển không tên
Ngũ Trược ác thế sao rằng có tên
Người không tên, đất không tên
Nhập hạnh Bồ Tát đợi gì có tên