Nặng nợ ơn thầy vai áo bạc khiến con chợt nhớ về thầy
Về câu chuyện năm xưa chuyện một con đò dãi nắng dầm mưa
Khó thay! được làm người
Khó thay! Được sống còn
Khó thay! Nghe diệu pháp
Khó thay! Phật ra đời
Như hoa tàn bay theo gió có chi mà ta luyến tiếc
Kiếp con người cuộc sống mãi lặng trôi theo tháng năm
Vương vấn mãi sắc tiền tài ái tham sân si thuở nào
Rồi đây cũng chỉ như phù du
Để Bụt thở để bụt đi
Mình khỏi thở mình khỏi đi, khỏi đi
Hè vừa sang vai mang hành trang
Càng thiết tha qua bao ngày xa
Gặp lại nhau bên ngôi chùa xưa
Chùa Hoằng Pháp rạng ngời lòng ta
Đây là tịnh độ, tịnh độ là đây
Mỉm cười chánh niệm, an trú hôm nay
Bụt là lá chín, Pháp là mây bay
Tăng thân khắp chốn, quê hương nơi này
Thở vào hoa nở, thở ra trúc lay
Tâm không ràng buộc, tiêu dao tháng ngày
Từ vườn Lâm Tỳ Ni đấng Thế Tôn đản sanh.
Đóa Vô Ưu tươi nở ngát hương thơm mười phương.
Thành Ca Tỳ Là đây, gió reo vui trời bừng sáng
Người người hân hoan loan tin vui, Tất Đạt Đa thái tử ra đời
Này bạn thân ơi ! ta cùng về đây tu tâm
Tâm khai trí sáng tiêu tan những cơn mê lầm
Bạn từ đô thành còn tôi ở phương trời xa
Ta hát vang khúc ca đạo vàng
Ta kết duyên trở nên bạn hiền
Hạnh phúc thay đức Phật ra đời
Tỳ Ny Vệ Hạ Vô Ưu ná
Ma Da hoàng hậu thái tử sanh
Tịnh Phạn vương vui mừng khôn xiết
Nắng trên cao, nắng xuống đồi, nô đùa vui cùng bao em thơ
Nắng lung linh, nắng sáng ngời tưng bừng đón tháng tư mong chờ
Ngàn hoa tươi ngát muôn phương, theo điệu đàn nhịp chuông hoà vang
Lòng hân hoan, hát miên man, vui ngày rằm đẹp tươi trần gian