Về thăm làng gốm Gọ
Về với làng Chăm
Nơi quê hương hiền hòa
Đẹp như bức tranh
Thương làm sao những cô gái chàng trai
Đôi bàn tay vuốt gốm thật hăng say
Bình minh tới
Đón ánh nắng ấm ban mai một ngày mới
Đã thắp sáng khắp muôn nơi đất trời
Việt Nam rộng vòng tay
Bao yêu thương tôi ôm lấy.
Quê tôi biển rộng sông dài
Cánh đồng lúa vàng mênh mông bát ngát
Dòng sông Thoa mang phù sa bồi đắp
Cho ruộng đồng màu mỡ phì nhiêu.
Ai có về miền quê sông nước theo ghe xuồng về Miệt Thứ phương Nam
Làng quê ta êm ả thanh bình ẩn mình bên những rặng dừa xanh và rừng tràm bát ngát
Ong tìm mật cho đời, chim muông gọi nhau về cho mảnh đất xanh tươi
Con cá nước quẫy đuôi dưới ánh trăng, long lanh dòng miệt thứ
Xuồng ba lá ai hò cho con nước ngẩn ngơ
Cầu tre đung đưa dịu dắt bước chân qua
Xuồng ghe lênh đênh chở đời người
Vượt những giòng tố thăng trầm.
Ai có về Tây Ninh, cho tôi nhắn gửi đôi lời
Tới miền đất tôi thương, tới Bến Cầu, Tân Biên
Nhớ sông Vàm Cỏ Đông con sóng nước dạt dào
Nhớ Lò Gò Xa Mát rộn ràng tiếng chim ca.
1 Em đưa anh về Thái Hòa quê em
Về thăm Thuận An quê mình Cộng Hòa gấm hoa
Nơi ta thương nhau Chu Mật yêu dấu
Chiều về trên đê sáo diều vi vu
Bạn có nghe chăng lời ca vang vọng mãi trong lồng ngực
Mỗi sớm mai thức dậy được nhìn ngắm quê hương thanh bình
Thấy nụ cười trên môi bé thơ cả một bầu trời ước mơ
Từng ngày dạy cho ta tình yêu thương thiết tha.
Chiều ơi ! Những cánh cò trắng nối chân mây
Ta về với cánh đồng lộng gió
Những cánh diều bay lưng trời
Tiếng sáo vi vu trong gió ngàn khơi
Mẹ ta gánh cả chiều về
Trên đôi quang nhỏ non mê buộc trời
Gánh ngàn trong tiếng à ơi
Thân cò lặn lội một thời tóc xanh
Mẹ ta chút của để dành
Nếp nhăn gấp đã đậu quanh mắt rồi
Bao nhiêu con sông như Thu Bồn Vu Gia
Bao nhiêu núi cao như Hòn Kẽm Đá Dừng
Bao nhiêu dáng chảy xuôi về với biển
Xanh thắm một miền quê hương.