Lắng tai nghe đàn bầu
Thánh thót trong đêm thâu.
Nhớ từng chiều thu chẳng biết em đang ở đâu
Lòng ngổn ngang những lo âu ướt mi sầu
Từng cơn gió bên hiên lạnh buốt tim buồn nhung nhớ
Hình bóng đó với anh đã quá thân thuộc
Dòng sông Đáy quê em
Sông trăng hay sông lụa
Nong kén vàng như lúa
Tròn vạnh một góc trời
Sài Gòn ơi, giã biệt từ đó
Trên vai em nỗi buồn mấy tuổi
Kỷ niệm sắc son mấy thuở yêu người
Bùi ngùi theo từng tháng ngày trôi
Rồi mai đây có khi em quay về nơi cũ
Mang trong tim mình những ước mơ đã nhoà xưa
Làm sao khi tóc ta thay màu lòng ta vẫn
Tìm lại được ra bao hình bóng đã phai mờ
Mây vương khói chiều, xứ Huế đẹp yêu kiều
Ngơ ngẩn lòng du khách những chiều sương
Hương giang lững lờ, trăng nước vờn đôi bờ
Câu hò vọng xa đưa khúc buồn mơ
Ngày nào qua Hà Tiên
Miền đồng quê dịu êm
Nhớ khi trăng soi đất thần tiên
Nhớ khi mây vương khói hoàng hôn
Quê nhà anh có đồi sim tím
Có nắng hanh vàng mây trời nhẹ bay
Có nước sông hồng màu pháo đỏ
Có mùi hoa sữa toả đâu đây
Về nơi đây chung xây đắp quê hương
Và nơi nơi, vui câu hát yêu thương
Lúa reo mừng, mùa về ngát thôn làng
Đời vui tươi như muôn sóng trùng dương
Mừng xuân tới bằng tiếng sáo vui
Với tiếng cười yêu mến đời
Mừng xuân tới bằng tiếng vỗ tay
Vang khắp trời mây