Người Mẹ Của Tôi

Nước mắt mẹ không còn, vì khóc những đứa con
Lần lượt ra đi, đi mãi mãi
Thời gian trôi qua, vết thương trên thịt da
Đã lành theo năm tháng
Nhưng vết thương lòng mẹ vẫn còn nặng mang

Khúc Hát Sông Quê

Qua nửa đời phiêu dạt
Con lại về úp mặt vào sông quê
Ơi con sông dạt dào như lòng mẹ
Chở che con đi qua chớp bể mưa nguồn
Từng hạt phù sa tháng ba tháng bảy
Từng vị heo may trên má em hồng.

Hướng Về Hà Nội

Hà Nội ơi hướng về thành phố xa xôi
Ánh đèn giăng mắc muôn nơi áo màu tung gió chơi vơi
Hà Nội ơi phố phường giãi ánh trăng mơ
Liễu mềm nhủ gió gây thơ thấu chăng lòng khách bơ vơ.

Bên Bờ Đại Dương

Đất nước tôi màu thắm bên bờ đại dương
Bắc với Nam, tình nối qua lòng miền Trung
Đất nước tôi từ mái tranh nghèo Bắc Giang
Vượt núi rừng già Trường Sơn
Vào tới ruộng ngọt phương Nam

Đất Biển Kiên Giang

Kiên Giang ai vẽ thành tranh núi rừng xanh nhìn nước biển xanh
Bao nhiêu biển rừng bao chiến tích lẫy lừng
Nào ai du khách về thăm nặng tình miền quê khó rời.

Nhớ Nha Trang

Nha thành mến yêu một ngày trời sang mùa mới
Gió từ biển khơi lộng về mừng khách ngàn nơi
Ôi nguồn vui sống nắng nhuộm vành môi nàng má hồng
Nắng say lướt nhanh qua lòng người trai đùa sóng

Nhớ Thu Hà Nội

Trời mây buồn lệ ướt mi sầu
Hồn thơ về nhẹ bước áo thu rũ nát nhầu
Kìa gió cuốn gió cuốn kìa mưa ngâu mưa ngâu
Tình duyên chìm tận đáy sông sâu

Để Lại Cho Em

Ðể lại cho em này nước non mình
Ðể lại cho emmột nước đẹp xinh
Một miền oai linh hiển hách
Chỉ còn dư vang thần thánh
Ðể lại cho em hèn kém của anh