Anh về quê em,ven sông rồng chín cửa
Gió đưa thơm lừng, mùa ổi chín quê em
Sông nước Cửu Long nhánh bần nghiêng nghiêng ngả
Con nước lớn ròng, bồi đắp đất phù sa.
Tôi đã đi qua miền thời gian.
Với cuộc đời gian nan vất vả.
Vẫn chưa hiểu nhiều về cuộc sống
Và hành trang trên bước đường đời.
Khi sinh ra tôi nào có biết
Cuộc đời mình nghèo khó hay giàu sang
Khi lớn lên ai cũng cùng mơ uớc
Cuộc đời mình hạnh phúc đong đầy
Ta yêu nhau giữ mùa hè rực rỡ.
Một nửa say mê, một nửa dại khờ.
Đường phượng nở xôn xao về lối nhỏ.
Nung tình yêu chín đỏ sắc hoa rơi.
Gửi về em Sài Gòn bao yêu dấu.
Một chút tình nồng ấm thuở còn thơ.
Thuở đến trường thơ ngây màu áo trắng.
E ấp đợi chờ tặng nhau những nụ hôn.
Ngày Ba lên đường tham gia kháng chiến.
Hai tiếng Ba Ba con chưa gọi tròn.
Bao nhiêu năm qua con vẫn chờ mong.
Đón Ba trở về ngày đất nước thanh bình.
Nhưng Ba đã âm thầm, âm thầm lặng lẽ.
Dâng trọn đời mình cho Tổ Quốc thân yêu.
Có ai đã từng nhiều đêm không nhà
Có ai đã từng một đời thiếu bóng Mẹ Cha
Có ai đã từng một mình trên hè phố vắng
Đêm về giá buốt đôi vai gầy
Nắng hạ về trên miền đất quê tôi
Quê hương Bến Tre bao tình thương chan chứa
Ôi quê hương đậm tình yêu thương
Từng hàng dừa xanh rợp bóng mát.
Nha Trang xuân về rộn ràng bao tà áo mới
Xôn xao mây trời, rộn ràng chim én bay
Nha Trang xuân về nụ hồng nở trong mắt biếc
Thêm yêu con đường, rộn ràng bước chân ai.
Lặng lẽ bên bờ đại dương xanh ngát
Dốc Lết sóng tình ru mãi ngàn năm
Trăng sáng lưng trời in soi bóng nước
Biển thì thầm khẽ hát lời tình ca