Con sông quê tôi nước như làn da màu hồng
Ông bà tôi, cha mẹ tôi vẫn gọi dòng sông Cái
Dòng sông muôn đời dạt dào
Chắt chiu tháng ngày những cánh đồng thẳng cánh cò bay
Cây lúa quê tôi cây nhãn quê tôi lớn lên trên đất xa bồi
Rất riêng hương vị đậm sâu ngọt ngon như chằng thấy ở đâu.
Quê hương tôi nàу, tôi sinh ra từ đâу
Ơi a ơi a từng câu dân ca
Ru tôi vào từng giấc ngủ saу
Cỏ non Thành Cổ một màu xanh non tơ
Bình minh Thành Cổ cỏ mềm theo gió đung đưa
Cỏ non Thành Cổ một màu xanh non tơ
Nào có ai ngờ nơi đây một thời máu đổ
Tôi người Hải Phòng ăn sóng nói gió quanh năm
Sau bao năm bôn ba, nay trở về quê hương tôi
Tôi người Hải Phòng, đôi vai đầy nắng gió
Chân chất thật thà là tính cách con người quê tôi
Một chút ngang tàn, một chút ngông cuồng
Trở về nơi tôi sinh ra và lớn lên, sao yêu đến thế
Về miền đất lạ, ngày vàng nắng hạ
Chim rừng gọi nhau bay về theo đàn
Về Bù Gia Mập, mặt trời lưng đồi
Chiều dần buông lửa hồng cháy bên rượu cần thêm say.
Từ đảo xa anh viết bài ca
Gửi tặng em cô giáo miền xuôi
Thương em cô nuôi dạy trẻ
Em ươm biết bao mầm xanh cho quê hương.
Em theo anh về đất mũi Cà mau
Một chiều hè nắng trong gió mát
Dòng sông Tam Giang thuyền ghe xuôi ngược
Ngọt lịm câu hò Cái Nước Đầm Dơi.
Hờ hớ hờ hơ hờ hớ hơ hờ
Hờ hớ hờ hơ hờ hơ hơ hớ hờ hơ
Giấc mơ nào đưa anh về Hà Nội ấu thơ
Để nghe trong sương sớm, leng keng tiếng tàu điện
Ngân vang khúc rao quà buổi sáng tinh mơ
Gió xuân nào đưa em về Hà Nội của chúng ta
Nhẹ chơi vơi trong nắng, đùa vui trên phố vắng
Tung tăng, tung tăng cùng nhau đi đến trường
Phan Thiết bây giờ không còn cánh vông rơi
Đỏ một góc đường từng lê chân bước
Từng chiều ngắm én về bên tháp nước
Ngắm con thuyền ai thả lưới trên sông