Từ là từ phu tướng
Bảo kiếm sắc phong lên đàng
Vào ra luống trông tin chàng
Năm ơ canh mơ màng
Em luống trông tin chàng
Ôi gan vàng quặn đau í a.
Người đi chốn xa thương về cố đô
Thương tà áo trắng thương mấy câu hò
Và giọng cười, vành nón Kim Luông
Ôi nắng chiều Vỹ Dạ thoáng buồn
Ngự Bình chơ vơ nhìn sông Hương.
Trời Tây Nguyên xanh hồ trong nước xanh
Trường Sơn xa xanh ngút ngàn cây xanh
Bài ca Tây Nguyên em yêu trọn đời
Cầm tay anh đưa em đi trên đường dài
Làng quan họ quê tôi, tháng giêng mùa hát hội
Những đêm trăng hát gọi, con sông Cầu làng bao xanh
Ngang lưng làng quan họ xanh xanh.
Làng quan họ quê tôi, những chiều bao thương nhớ
Tiếng ca đầu ngọn gió, nón quai thao, người ơi
Nón quai thao nói gì người ơi.
Qua bao nhiêu tháng ngày dầm mưa dãi nắng
Bao gian nan thăng trầm trong cuộc đời hôm nay
Trên nương đồi cao của núi rừng Tây Nguyên
Tây Nguyên Tây Nguyên ư hừ
Con sông quê tôi nước như làn da màu hồng
Ông bà tôi, cha mẹ tôi vẫn gọi dòng sông Cái
Dòng sông muôn đời dạt dào
Chắt chiu tháng ngày những cánh đồng thẳng cánh cò bay
Cây lúa quê tôi cây nhãn quê tôi lớn lên trên đất xa bồi
Rất riêng hương vị đậm sâu ngọt ngon như chằng thấy ở đâu.
Quê hương tôi nàу, tôi sinh ra từ đâу
Ơi a ơi a từng câu dân ca
Ru tôi vào từng giấc ngủ saу
Cỏ non Thành Cổ một màu xanh non tơ
Bình minh Thành Cổ cỏ mềm theo gió đung đưa
Cỏ non Thành Cổ một màu xanh non tơ
Nào có ai ngờ nơi đây một thời máu đổ
Tôi người Hải Phòng ăn sóng nói gió quanh năm
Sau bao năm bôn ba, nay trở về quê hương tôi
Tôi người Hải Phòng, đôi vai đầy nắng gió
Chân chất thật thà là tính cách con người quê tôi
Một chút ngang tàn, một chút ngông cuồng
Trở về nơi tôi sinh ra và lớn lên, sao yêu đến thế
Về miền đất lạ, ngày vàng nắng hạ
Chim rừng gọi nhau bay về theo đàn
Về Bù Gia Mập, mặt trời lưng đồi
Chiều dần buông lửa hồng cháy bên rượu cần thêm say.