Em theo người về nơi xứ lạ
Bỏ anh một mình trên bến vắng đợi mong
Chiều qua bến sông hiu hắt bóng con đò
Văng vẳng câu hò điệu buồn khúc hát tương tư
Anh đã lén yêu em năm ấy thơ dại chưa biết sầu
Hai đứa học chung trường đường hoàng hôn trong lá thu rơi
Nhìn hoa lá xinh tươi cho ước mộng tô thắm màu
Ôm ước mơ xa vời một ngày mai tương lai sáng tươi
Bạn ơi hãy đến quê hương chúng tôi
Ngắm mặt biển xanh xa tít chân trời
Nghe sóng vỗ dạt dào biển cả
Vút phi lao gió thổi trên bờ
Buồm vươn cánh vượt sóng ra ngoài khơi
Trong nắng hồng bừng lên sáng ngời
Em ơi em mai anh về đất Quảng
Trời miền Nam giáp tết quá nôn nao
Thèm chi mô một chén rượu Hồng Đào
Dẫu chưa uống đã say từ câu hát
Tình yêu có tự nơi đâu
Êm êm một khúc sông Cầu
Sao trời lọt qua mắt lưới
Rơi đầy xuống dòng sông sâu
Về miền Trung cát trắng với rừng
Vách núi với biển biếc liền nhau
Miền Trung đòn gánh cong hai đầu
Thương nhau câu hát cong hai đầu
Yêu nhau gừng cay muối mặn
Đường về làng quê nắng rát đôi chân
Nắng rát ca dao mà theo nhau về.
Mặn lên da là biển
Mặn xuống tóc là trời
Lính đảo không trắng nổi
Yêu hay đừng em ơi
Đây phương Nam đây ruộng CàMau no lành
Với tiếng át êm đềm trong suốt đêm thanh
Quê hương anh lúa rợp khắp bờ ruộng xanh
Lúa về báo nhiều tin lành từ khắp quê cùng kinh thành
Qua miền Hậu Giang ngất ngây bao ân tình
Tháp Mười đồng sâu nhớ thương con sông dài
Đất đượm phù sa cây lúa đã đơm bông
Thắm trên quê nhà ôm ấp bao thiết tha
Về với Huế mà không say một lần
Là vô tình làm buồn giòng sông Hương
Vì bao năm đã đầy ắp nhớ thương
Chừ gặp lại, mần răng không say được