Hà Nội Tuổi Thơ Em

Giấc mơ nào đưa anh về Hà Nội ấu thơ
Để nghe trong sương sớm, leng keng tiếng tàu điện
Ngân vang khúc rao quà buổi sáng tinh mơ
Gió xuân nào đưa em về Hà Nội của chúng ta
Nhẹ chơi vơi trong nắng, đùa vui trên phố vắng
Tung tăng, tung tăng cùng nhau đi đến trường

Phan Thiết Tôi Thương

Phan Thiết bây giờ không còn cánh vông rơi
Đỏ một góc đường từng lê chân bước
Từng chiều ngắm én về bên tháp nước
Ngắm con thuyền ai thả lưới trên sông

Yêu Em Thuở Ban Đầu

Anh đã lén yêu em năm ấy thơ dại chưa biết sầu
Hai đứa học chung trường đường hoàng hôn trong lá thu rơi
Nhìn hoa lá xinh tươi cho ước mộng tô thắm màu
Ôm ước mơ xa vời một ngày mai tương lai sáng tươi

Việt Nam Quê Hương Tôi

Bạn ơi hãy đến quê hương chúng tôi
Ngắm mặt biển xanh xa tít chân trời
Nghe sóng vỗ dạt dào biển cả
Vút phi lao gió thổi trên bờ
Buồm vươn cánh vượt sóng ra ngoài khơi
Trong nắng hồng bừng lên sáng ngời

Về Thôi Em

Em ơi em mai anh về đất Quảng
Trời miền Nam giáp tết quá nôn nao
Thèm chi mô một chén rượu Hồng Đào
Dẫu chưa uống đã say từ câu hát