Thời gian lắng yên như chìm vào trong giấc mơ
Một thời hiển linh sơn hà mờ câu chiến chinh
Lầu son nay đã chơ vơ khóc tượng đã buồn
Đên chong đèn trông cố hương, nghe câu Nam ai sầu oán
Anh nhớ gì không anh?
Mơ ước đêm trăng tròn
Vui tiếng đàn hát ca
Đêm trường có đôi ta
Ôi làng quê thân mến!
Ngày về thăm quê có tiếng chim líu lo trên cành
Nhìn quê hương ta với con thuyền trên dòng sông ôi đẹp làm sao
Kìa cô em xinh dưới mái tóc áo dài thướt tha
Cho tôi nhớ lại kỷ niệm nào khi thoáng tóc tro
Trời đêm nay lạnh quá, gió mưa tơi bời nhớ người đang ở phương xa
Thấy lòng quạnh hiu, cô đơn sầu vắng mà ngoài phố mưa rơi nhiều
Chưa vơi tâm tư, em xin gởi hết nỗi nhớ cho mưa phùn,
nơi miền phương Bắc xa xôi
Mà bầu trời Nam mưa khóc cuộc chia ly tình ngăn cách từ đây.
Trên chuyến xe miền tây
Đưa người em gái mến thương về đây
Hồn lâng lâng chợt nhớ người em gái thơ ngây
Chuyến xe về miền tây nhìn sông nước cỏ cây
Biết em không ở đó anh đợi cồn nước dâng
Rồi mai tôi sẽ về sau bao ngày xa vắng
Mang trong tim yêu thương lời muốn ngỏ
Quê hương tôi đất Bạc Liêu nhớ thương
Có cánh đồng ruộng lúa bao la
Có câu đàn mang âm điệu Hoài Lang
Chiều nay nghe tin bão về
Đau lòng người ở xa quê.
Miền Trung oằn mình trong bão tố.
Mảnh đất khô cằn chịu lắm đau thương.
Mai anh có về thăm quê mình Quảng Trị
Nhắn cho em cùng về với anh ơi
Kiếp tha hương nửa đời người phiêu dạt
Nhớ cánh đồng quê nhớ cả bầu trời
Thương đất quê nghèo nước mặn đồng chua
Thương khói lam chiều tiếng mẹ ầu ơ
Lời ru bay sáo diều, lời thơ say những chiều
Đưa ta vào giấc điệp ngày xanh
Ngày sinh con ra, mẹ ơi bỏ con sao đành?
Ngày con sinh ra đâu còn hình bóng của cha
Mơ về tuổi thơ thèm nghe câu hát mẹ ru
Mơ mái ấm gia đình đời vui con khẽ gọi cha