Theo Dòng Đời Trôi

Dường như là quá xa, khi bước chân mới chập chững đi
Đời như là giấc mơ, khi mãi vui những ngày ấu thơ
Từ khi mẹ đã cho hình dáng như thiên thần đáng yêu
Không biết âu lo, không biết đau buồn.

Người Em Xứ Quảng

Bao lâu rồi vẫn chờ
Gặp lại người trong mơ
Em là cô gái Quảng
Cùng tha thiết một thời
Một thời ta ngu ngơ
Một thời ta làm thơ
Một thời nhung nhớ.

Điệu Đà

Đừng nói em rành điệu, đừng nói em rành xinh
Đừng nói em đa tình như dòng sông Lam dào dạt
Giận anh thì nũng nịu, thương anh thì gửi trao
Câu ví cứ xôn xao, câu hò bay theo gió