Dù một ngày nơi đảo xa, anh đã thấy trùng dương bao la
Anh đã thấy tình yêu thương thiết tha quê nhà,
của những người lính trẻ nơi đảo xa
Dòng sông Mê Kông
Dòng sông hiền hòa
Dòng sông bao dung
Dòng sông mang sự sống
Nuôi dưỡng muôn loài
Bằng dòng chảy phù sa
Như dòng sữa mẹ
Dành cho những đứa con.
“Nam quốc sơn hà Nam đế cư
Tiệt nhiên định phận tại thiên thư”
Dạy con làm người Việt Nam
Đi đứng nói năng nhẹ nhàng
Dạy con làm người Việt Nam
Cười khe khẽ giữ nét đoan trang.
Nơi nắng và gió, cát, nồng nàng ngát hương hoa
Tháp Chàm nguy nga còn phế tích người xưa cũ
Theo lối xưa ta về đây tháp Chàm Pô Sa Inư
Kìa rừng bạt ngàn đứng hiên ngang giữa trời
Kìa đầm trải rộng biết bao sen hồng thắm
Muôn chim đua hót líu lo vui trên cành
Tháp Mười đẹp xinh chốn đây phương trời Nam.
Về chốn nơi này vùng đất Tam Nông
Đồng xanh, con nước uốn quanh bềnh bồng
Bạt ngàn rừng nuôi sự sống
Chim muông rộn rã sinh động
Cùng hoà thanh giữa chốn mênh mông.
Chín nhánh sông dài mỡ màu tươi đẹp Cửu Long yêu mến
Con nước hiền hòa như chính con người đôn hậu miền Tây
Đồng xa vẫy gọi bát ngát xanh màu, ruộng vườn cây trái oằn sai
Quê hương, tiếng gọi mời yêu thương
Như phù sa thắm ngọt về muôn phương
Như một dải lụa, nơi đất lành
Đẹp như là tranh, cánh đồng xanh
Tây Ninh yên bình, đẹp long lanh
Tòa Thánh an lành, Hòa Thành, quê hương em và anh.
Một chữ yêu, xin gởi về quê hương
Ngàn lời thương, xin trao về đất mẹ
Nơi tôi sinh ra, một thời thơ bé
Bình Thuận quê mình, câu hát nhẹ lời ru.