Từ miền xuôi em lội suối trèo đèo
Đến với bản làng qua triền dốc cheo leo
Núi rừng cao, mây đại ngàn sương mờ
Phủ che khắp lối…em chẳng ngại gian nan.
Nhớ ngày ngày buôn làng xa
Có huyền thoại một dòng sông lặng trôi hiền hoà
Nơi đây một thời tôi tắm mát
Nơi đây một thời mẹ cho tôi dòng sữa ngọt ngào
Nơi tôi đang sống bao lâu ai ai cũng mến thương nhau
Những con người bao đời vui buồn cùng sớt chia nhau.
Nhớ về núi ngũ hành, nhớ thương ơi dòng Lam
Ghé Hồng Lĩnh kiên cường, chớ quên thăm dòng Hương.
Làn điệu ví quê anh đã trao cho em rồi
Dù không phải quê mình nhưng em vẫn ngân nga
Bỏ lại đằng sau nhớ nhung ước mơ hoang đường
Bỏ lại đằng sau vết xe lãng du điên cuồng
Trăng soi đêm trường gió lay mùi hương
Gió trăng đồng ca bài ca tình thương
Dặm dài lả lơi ngất ngây thảnh thơi
Lãng quên gian khó mệt nhoài, để rồi đắm say cuộc đời
Tây Hải miền quê tôi quanh năm nắng dãi mưa đầm
Có em thơ lót lá nằm có mẹ già tóc hoa râm
Tây Hải miền quê tôi hàng dương ru bóng trăng ngà
Tiếng ru câu hò mặn mà như nhắn gửi người phương xa.
Tạm biệt em mùa thu Hà Nội
Chiều hồ Tây in bóng mây trôi
Tạm biệt em người em Hà Nội
Heo may về se sắt tim côi.
Về nơi nắng gió bụi đường
Bạt ngàn nắng sớm mù sương
Ta lên núi đá thác ngàn
Cha Pơr Hờ ơ hớ.
Nếu anh chưa đến quê hương em
Anh sẽ không tin lời em nói đâu
Nếu anh chưa đến quê hương em
Anh sẽ không tin lời em nói đâu.
Biết Đăk Lăk từ một nơi xa xôi
Đến với Đăk Lăk một màu xanh mây trời
Hỡi! Buôn Ma Thuột ơi!
Em thênh thang trong màu áo đại ngàn
Em tung tăng cho mùa xuân về núi…Hế…