Dòng Sông Và Tiếng Hát

Đi trên sông Vàm một đêm trăng rằm,
Mái cheo khua nhẹ tựa sóng vỗ lòng anh,
Mê say em hát, mắt sáng long lanh,
Mà cả dòng sông là hương lúa ngọt lành.

Lung linh trăng rằm đẹp sao quê nhà,
Bao đời vẫn đậm đà sâu thẳm lòng ta,
Trăng sao lấp lánh chiếu sáng mênh mông,
Ngọt ngào thuỷ chung là tiếng hát dòng sông.

Nắng Ấm Quê Hương

Anh đến quê em một chiều nắng ấm,
Khúc hát quê hương ru dài theo sóng,
Thái Bình ơi Thái Bình,
Ai đặt tên cho đất, Thái Bình tự bao giờ,
Mà trong nắng trong mưa, Lúa vẫn lên xanh tốt,
Mà trong bom trong đạn, đất vẫn cứ sinh sôi,
Thái Binh ơi, sao mà yêu đến thế.

Về Hà Nam Người Ơi

Mời anh về thăm quê hương em,
Có dòng sông Đáy trong xanh hiền hòa,
Quanh năm chở năng phù sa,
Để người đi xa lòng luôn vẫn nhớ,
Cánh đồng lúa hát mênh mang,
Và tình em vẫn luôn đợi chờ.

Nắng Đẹp Miền Nam

Đây trời bao la ánh nắng mai hé đầu ghềnh lan dần tới đồng xanh,
Ta cùng chen vai đem tay góp sức tăng gia cho người người vui hòa.
Đường cày hôm qua nay lên tràn bông lúa mới ôi duyên dáng đồng ơi,
Đến mai sẽ là ngày muôn hạt chín lả lơi mình ngắm nhau cười.

Đường Về Quê

Đường về quê, miên man nỗi niềm hoài thương,
Đường về quê, thênh thang kỷ niệm còn vương,
Đường về quê, tai nghe tiếng ai đang hò,
Mà lòng thổn thức, lai láng tình quê.

Đường về quê, thương con sáo đậu bờ tre,
Đường về quê, trâu ai ngất ngưỡng chiều nay,
Đường về quê, em tôi múc ánh trăng vàng,
Đồng khô, em tưới nở hoa trong lòng.

Hà Giang Ơi

Đây Hà Giang nắng hồng gọi mây,
Bức tranh đẹp ngỡ là tiên cảnh,
Núi nghiêng mình yêu thương,
Cao nguyên đá sáng bừng kỳ vĩ.

Mùa tháng ba lòng ai thổn thức,
Tiếng khèn ơi xa mãi ngút ngàn,
Đường hạnh phúc nghĩa tình hoa máu,
Mã Pí Lèng hùng vĩ non sông.

Hà Nội Niềm Tin Và Hy Vọng

Mặt hồ gươm vẫn lung linh mây trời,
Càng toả ngát hương thơm hoa Thủ đô,
Đường lộng gió thênh thang năm cửa ô,
Nghe tiếng cười không quên niềm thương đau.

Hà Nội đó, niềm tin yêu hy vọng,
Của núi sông hôm nay và mai sau,
Chân ta bước lòng ung dung tự hào,
Kìa nòng pháo vẫn vươn lên trời cao.

Gạo Trắng Trăng Thanh

Trong đêm trăng tiếng chày khua,
Ta hát vang trong đêm trường mênh mang,
Ai đang say, chày buông rơi nghe tiếng vơi tiếng đầy.

Ai đang đi, trên đường đê,
Tai lắng nghe muôn câu hò đê mê,
Vô đây em, dù trời khuya anh nhớ đưa em về.

Lỡ Hẹn Với Dòng Lam

Mây chiều bảng lảng soi bóng nước,
Một chiếc thuyền nan vội vã trở về,
Sông Lam một dải xanh như ngọc,
Vời vợi mắt ai buồn tái tê.

Xa xa mây phủ non Hồng Lĩnh,
Đá vàng hoa cải nở bên sông,
Câu hát giận thương vương sóng nước,
Đò đầy đò phải sang sông,
Đến duyên em đi lấy chồng.

Đưa Anh Về Hà Tĩnh

Anh ơi, em mời anh về, thăm quê hương em Hà Tĩnh,
Sông Lam và Hồng Lĩnh, níu bước chân người đi,
Anh ơi, em mời anh về bên dòng La xanh mát,
Thiên Cầm nghe Biển gọi những chuyến Tàu khơi xa,
Mà tình sâu nghĩa nặng, mênh mang những câu hò…