Về Xứ Nghệ Cùng Anh

Em có về xứ nghệ với anh không?,
Đất miền Trung mưa dầm nắng gió,
Về đó rồi em thương nhiều hơn nữa,
Bởi nơi anh thắm đượm tình quê…

Em có về xứ nghệ với anh không?,
Có dòng sông tuổi thơ anh lặn lội,
Câu dân ca bắt nguồn từ đồng ruộng,
Để ai xa luôn vẫn nhớ về quê,
Nặng nghĩa ân tình câu ví dặm người ơi…

Bức Họa Đồng Quê

Trời xanh xanh bao la mây trắng trắng trắng xoá,
Tia nắng tưng bừng chiếu trên đồng lúa vàng,
Đàn chim, chim chim non đang ríu ríu rít hót,
Tung cánh bay nhẹ lướt trên cành la đà…

Từ xa xa xa xa nghe thoáng thoáng tiếng hát,
Thôn nữ bên đồng lúa ca lời mơ màng,
Tình tang tang tang tang tang tính tính tính tính,
Du khách nâng nhẹ phím buông nhẹ tơ vàng…

Thương Về Xứ Huế

Mây vương khói chiều, xứ Huế đẹp yêu kiều,
Ngơ ngẩn lòng du khách những chiều xưa,
Hương Giang lững lờ, trăng nước vờn đôi bờ,
Câu hò vang xa đưa khúc buồn mơ…

Tôi thương nhớ nhiều khi nắng chiều êm dịu,
Trên đường về Thôn Vĩ vắng điều hiu,
Thông reo núi Ngự man mác sầu Thiên Mụ,
Ai về gửi thương nhớ chốn ngàn thơ…

Khúc Nhạc Đồng Quê

Quê hương tôi gió chiều về trong nắng vàng,
Ven bờ sông ai chờ mong bao hình bóng,
Ôi mênh mông cánh đồng làng trong nắng tàn,
Bao người đang lo cày cấy mong ngày mai…

Em Bé Quê (Phạm Duy)

Ai bảo chăn trâu là khổ chăn trâu sướng lắm chứ,
Ngồi mình trâu, phất ngọn cờ lau và miệng hát nghêu ngao,
Vui thú không quên học đâu nằm đồi non gió mát,
Cất tiếng theo tiếng lúa đang reo em đánh vần thật mau…

Em Đi Trên Cỏ Non

Em đi trên cỏ non mọc ôm đôi bờ đường đê,
Em che nghiêng nón lá chân rụt rè qua nhịp cầu tre,
Quê hương em ở ngoại thành, xóm nhà tranh,
Em đi qua mấy sông vượt mấy đèo,
Dẫu trèo lên đỉnh cao mấy núi cũng lặn lội về thăm…

Em quên tên luống rau càng cua mọc bờ thềm xưa,
Nhưng em không thể quên cây cầu dừa mưa rụng giọt mưa,
Cha đưa em đi học ngôi trường xa,
Đôi chân em bé nhỏ sợ lấm bùn,
Cha ngồi xuống cõng em cha nói cỡi ngựa, ngựa phi…

Còn Thương Nhau Thì Về Buôn Mê Thuột

Gặp lại em mùa mưa con đường xưa đây rồi,
Gặp lại em nhịp chiêng chén rượu nghiêng đêm mời…
Ánh mắt ấy tiếng nói ấy thương thương hoài,
Gió thế đầy nắng thế đấy không vơi đầy,
Lời chào như xưa nụ cười như xưa,
Nhịp đùi đung đưa…

Em Có Về Quảng Trị Với Anh Không?

Em có về Quảng Trị với anh không?,
Trong bão táp nghe gió Lào quạt lửa,
Mảnh đất miền Trung cong như đón gánh mẹ,
Suốt một đời dầu dãi với nắng mưa…

Em có về Quảng Trị với anh không?,
Tự thành Cổ tựa bao đời trầm mặc,
Mùa thu đến trong veo dòng Thạch Hãn,
Ngọt giọng hò trong vất vả đầy vơi…

Nhớ Mẹ Lý Mồ Côi

Mẹ qua đời khi con còn trong nôi,
Cha bỏ con bơ vơ đi theo người,
Cậu mang về cưu mang vì thương cháu,
Khát sữa bú tay mồ côi lúc chào đời…

Cậu qua đời khi con vừa thôi nôi,
Sao nhẫn tâm mợ đem con đi cho người,
Ngày qua ngày con âm thầm khôn lớn,
Hẩm hiu một mình lay lất giữa chợ đời…