Theo em anh thì về,
Theo em anh thì về thăm lại miền quê,
Nơi có một triền đê,
Có hàng tre ru khi chiều về…
Tình yêu có tự nơi đâu,
Êm êm một khúc sông cầu,
Sao trời lọt qua mắt lưới,
Rơi đầy xuống dòng sông sâu…
Tình đã trao nhau êm đềm,
Em là cô tấm thảo hiền,
Mà vẫn mắt nhìn bối rối,
Gặp nhau lần nào cũng vội…
Câu đò đưa thầm gọi,
Tôi ghé về tuổi thơ,
Người xưa đâu xa vắng,
Ai đưa tôi qua đò…
Ngô mướt dài bãi quê,
Gió chiều chiều dịu mát,
Đàn trâu chậm ngoài đê,
Vẫn đi về lối cũ…
Một đêm trăng sáng lung linh,
ngồi nghe mẹ kể chuyện,
lắng nghe tiếng sáo của cha,
đôi ta chung dòng sữa mẹ,
lời ru em tiếng hát đêm đêm…
Một đêm trăng sáng xa xưa,
ngồi nghe mẹ kể khan,
thuở đất trời còn giao hòa,
đôi ta sinh ra một thời,
thương nhau tha thiết đắm say…
Rồi một chiều chợt nhớ Quê hương,
Nghe Em hát dân ca Xứ Nghệ,
Câu hát ru như một thời thuở bé,
Đưa ta về bến bãi tuổi thơ xưa…
Điệu ví Quê hương giữa bộn bề bận rộn,
Đất Quê mình còn nghèo lắm người ơi,
Sao Điệu ví cứ nặng tình đến thế,
Nao nao lòng đứa con ở nơi xa…
Mời Anh về xứ Nghệ,
Ơi khúc hát Sông quê,
Ai đi xa mô đó,
Nghe thân thương như dòng sông thuở nhỏ,
Ai lạ ai quen sao nỡ không về…
Anh cứ đùa em nỏ cho và nỏ lấy,
Sao mềm lòng ngồi hát để Anh nghe,
Khúc Dân ca có từ trong máu thịt,
Không thể dối lòng…
Nghe con chim cúc cu kìa nó hát lên một câu rằng,
Có một nàng ở trong rừng tìm trong rừng, kiếm trong rừng chiếc khăn Piêụ…
Chiếc khăn Piêu Thêu chỉ hồng để gió quốn bay về đâụ,
Chiêc khăn Piêu thêu chỉ hồng để gió quốn bay về đâỵ
Tôi nhớ hoài một chiều dừng chân ghé qua thăm miền ước mơ,
Hà Tiên mến yêu đẹp như xứ thơ xa cách tôi còn nhớ,
Nhớ ghi muôn đời nước trời biển mơ,
Xanh xanh màu ánh mắt em gái chiều năm xưa,
Như vấn vương ai trên bến chiều xa vắng năm tháng còn ngẩn ngơ…
Những chiều buồn trên đất Bắc con hướng về Nam con nhớ mẹ nhiều,
Mẹ ơi bao nhiêu năm tháng cứ trôi, cứ trôi cho bạc mái đầu,
Không gian rưng rưng như sắp đứt, gió về nghẹn ngào như tím ngắt,
Còn đâu quê hương hoa gấm thơm làn tóc…
Giã từ Miền Nam tang tóc, con sống trầm luân kiếp sống lưu đày,
Hằng đêm con nghe thương tiếc xót xa đắng cay dâng ngạt tháng ngày,
Trăng sao tin yêu ai dối trá, đất trời hiền hòa ai đốt phá,
Và đem thê lương che kín núi sông này…
Như bức họa tình ca trên lúa, nghe thoáng xa tiếng hò vọng đưa.
Vài thôn nữ hát đưa duyên ngày mùa, hạt lúa chín đã nuôi ta ngàn xưa.
Con nước ròng rồi con nước lớn, anh với em ở cùng một thôn.
Thời gian đã bước chân quen đường mòn, lòng mơ ước hai đứa vui duyên tròn.
Này bạn thân nơi năm châu bốn phương,
Việt Nam đất nước chúng tôi xin chào,
Ngày nào còn chìm trong khói bom,
Mà giờ đây cất cao lời ca vang.
Hà nội thủ đô con tim dấu yêu,
Ngược xuôi phố xá đã vui thêm nhiều,
Tàu vào Nam rộn vang tiếng ca,
Ngàn bàn tay vẫy nhau chào tương lai.