Nghe con chim cúc cu kìa nó hát lên một câu rằng,
Có một nàng ở trong rừng tìm trong rừng, kiếm trong rừng chiếc khăn Piêụ…
Chiếc khăn Piêu Thêu chỉ hồng để gió quốn bay về đâụ,
Chiêc khăn Piêu thêu chỉ hồng để gió quốn bay về đâỵ
Tôi nhớ hoài một chiều dừng chân ghé qua thăm miền ước mơ,
Hà Tiên mến yêu đẹp như xứ thơ xa cách tôi còn nhớ,
Nhớ ghi muôn đời nước trời biển mơ,
Xanh xanh màu ánh mắt em gái chiều năm xưa,
Như vấn vương ai trên bến chiều xa vắng năm tháng còn ngẩn ngơ…
Những chiều buồn trên đất Bắc con hướng về Nam con nhớ mẹ nhiều,
Mẹ ơi bao nhiêu năm tháng cứ trôi, cứ trôi cho bạc mái đầu,
Không gian rưng rưng như sắp đứt, gió về nghẹn ngào như tím ngắt,
Còn đâu quê hương hoa gấm thơm làn tóc…
Giã từ Miền Nam tang tóc, con sống trầm luân kiếp sống lưu đày,
Hằng đêm con nghe thương tiếc xót xa đắng cay dâng ngạt tháng ngày,
Trăng sao tin yêu ai dối trá, đất trời hiền hòa ai đốt phá,
Và đem thê lương che kín núi sông này…
Như bức họa tình ca trên lúa, nghe thoáng xa tiếng hò vọng đưa.
Vài thôn nữ hát đưa duyên ngày mùa, hạt lúa chín đã nuôi ta ngàn xưa.
Con nước ròng rồi con nước lớn, anh với em ở cùng một thôn.
Thời gian đã bước chân quen đường mòn, lòng mơ ước hai đứa vui duyên tròn.
Này bạn thân nơi năm châu bốn phương,
Việt Nam đất nước chúng tôi xin chào,
Ngày nào còn chìm trong khói bom,
Mà giờ đây cất cao lời ca vang.
Hà nội thủ đô con tim dấu yêu,
Ngược xuôi phố xá đã vui thêm nhiều,
Tàu vào Nam rộn vang tiếng ca,
Ngàn bàn tay vẫy nhau chào tương lai.
Trên đường đi lễ xuân đầu năm,
Qua một năm ruột rối tơ tằm,
Năm mới nhiều ước vọng chờ mong,
May nhiều rủi ít ngóng trông,
Vui cùng pháo nổ rượu hồng…
Ta cùng nhau đón thêm mùa xuân,
Xuân dù thay đổi biết bao lần,
Xin khấn nguyện kết chặt tình thân,
Vin cành lộc những bâng khuâng,
Năm này chắc gặp tình quân…
Thuyền anh ra khơi khi chân mây ửng hồng,
Thuyền anh ra khơi có ngại chi mưa nắng ơ hò,
Trên đoàn thuyền hải âu vui sóng xô,
Anh nhớ đồng làng quê cánh cò bay trên thảm lụa,
Đời tự do ôi chan chứa bao tình,
Vì tương lai ta đổ giọt mồ hôi ơ hò ơ hò.
Nghe nói Cà Mau xa lắm, Ở cuối cùng bản đồ Việt Nam,
Ngại chi đường xa không tới, Về để nói với nhau mấy lơi…
Xuôi mái chèo sông ông Đốc, Đêm trắng kịp tới chợ Cà Mau,
Xuồng ghe ngày đêm không ngớt, Người Cà Mau dễ thương vô cùng…
Rừng núi dang tay nối lại biển xa,
Ta đi vòng tay lớn mãi để nối sơn hà,
Mặt đất bao la, anh em ta về,
Gặp nhau mừng như bão cát quay cuồng trời rộng,
Bàn tay ta nắm nối tròn một vòng Việt Nam…
Đã đôi lần đến với Huế mộng mơ,
Tôi ôm ấp một tình yêu dịu ngọt,
Vẻ đẹp Huế chẳng nơi nào có được,
Nét dịu dàng pha lẫn trầm tư…
Tình yêu từ chiếc nón bài thơ,
Từ giọng nói âm trầm sâu lắng lại…