Làng quê yên ấm thanh bình cùng nhau đón chào một mùa xuân mới
Ngoài sân hoa mai nở vàng vườn cau chín tới biết mẹ về đâu
Mẹ ơi xuân nay vắng nhà ở nơi xa ấy mẹ buồn biết bao
Mẹ đi xa khuất chân trời cùng mây với gió cùng sao trăng ngàn
Trà Vinh quê tôi xa lắm còn thương nỗi niềm quê hương
Cây lúa oằn bông thương em trên đồng người con gái Trà Vinh
Miệt vườn cây trái đón anh về rộn rã tình quê tâu na ơ bòn
Trà Vinh ta đó có tiếng người con gái đang chào ai.
Xa rồi dòng sông ngày ấy
Mang theo câu ví em trao
Đã bao mùa không trở lại
Sông xưa cuộn nhớ dâng trào…
Ba mươi tám năm ta lại gặp nhau.
Vẫn bất khuất những nỗi niềm tuổi trẻ.
Trãi bao tháng năm chân trời góc bể.
Trái tim ta vẫn bén rể khúc tâm tình.
Mẹ ra đi để lại trong con một khoảng trống, không thể nào lấp đầy
Một khoảng trống là như dáng Mẹ gầy
Mà sao lớn hơn cả Thái Bình dương
Mẹ ra đi, đất âm thầm đón Mẹ, lá ru êm chỗ nằm
Cuốn vào thiên thu một dáng yêu thương của đời con
Ông sẽ đưa con đi
Thăm thế giới diệu kỳ
Đến năm châu bốn biển
Bên kia bờ đại dương
Là nắng ấm quê hương
Một góc trời thân thương
Từng chôn nhau cắt rốn
Từng mưa nắng dãi dầu
Có tiếng Mẹ à… ơi
Tiếng ru thuở nằm nôi
Nơi người lính không về
Dòng Mê Kông huyền thoại
Quân hành tuyến địa đầu
Nhuộm máu vùng ba biên
Nơi người lính không về
Rừng mưa tuôn hạ Lào
Đêm Mường Mun buốt giá
Nồng khét mìn Clay more
Quảng Ngãi ta về một chiều trên phố vắng
Ngắm quê hương mình say đắm yêu thương
Giữa phố Quang Trung ta tìm về kỷ niệm
Một tà áo ai thoáng trong gió phôi pha
Giăng tơ í a bẫy tình
Giăng tơ ối a buộc mình
Thương ai thương anh tự tình
Yêu ai anh giăng tơ một mình
Tôi muốn hát cho thằng bé tát dầu
Chết nơi cầu cạnh xưởng Ba Son
Tuổi mười ba da trần xạm nắng
Vớt cặn dầu về đổi lấy miếng cơm