Những đàn chim trên đảo đã bay đi
Chỉ còn lính chúng tôi với rập rình cơn bão
Bão biển đang tiến dần tới đảo
Biển ngả nghiêng dậy sóng
Thời xưa thiếu nhi đầu 3 vá
Cờ lau phất cao giữa đồng sâu
Trò chơi chiến binh trên mình trâu
Mười hai sứ quân cúi gục đầu
Nghe ai hò mà xao xuyến
Nghe ai hò mà mênh mang
Anh về chốn nào đẹp xinh
Lòng thương sao khúc ca ân tình.
Anh ngồi viết bài thơ tháng sáu
Ấm áp nụ hồng với trái tim yêu
Hoa phượng đỏ cháy bừng lên sóng mắt
Ngắm hạ về óng ả đại ngàn xanh.
Bài tình ca quê tôi, có con sông chảy quanh xóm làng
Bài tình ca quê tôi, cánh đồng vàng nặng trĩu lúa thơm
Bài tình ca quê hương, có câu hò điệu lý thân thương
Ngày bình yên quê tôi, tiếng trẻ con ê a khắp trường.
Nơi đây vọng thang âm núi rừng
Bếp thắp chuyện kể
Cửi dệt vòng xoay huyền tích trôi theo
Đêm lửa rừng bập bùng bao nỗi đợi
Tắm trăng vàng vít cần rượu em ơi!
Anh sẽ gánh mặt trời cùng em tới
Cho Đắk Nông vàng rực khắp muôn nơi
Xuống chợ, dắt ngựa đi xuống núi
Xuống chợ, uống rượu dắt vợ theo
Uống cho vợ này, uống cho von
Uống cho chân này, uống cho tay
Chồng uống vợ say, người uống ngựa say
Dập dìu mây núi đây trời Nam sông nước mơ màng mời anh ghé sang
Nhịp cầu về An Giang, ngày xuân chim én rộn vang
Tôi sinh ra nghe mùi hương rơm rạ
Nghe lời ru mẹ hát khúc dân ca
Tôi sinh ra nơi miền Trung đất cằn sỏi đá
Và những đồi cát trắng bao la