Nơi đây vọng thang âm núi rừng
Bếp thắp chuyện kể
Cửi dệt vòng xoay huyền tích trôi theo
Đêm lửa rừng bập bùng bao nỗi đợi
Tắm trăng vàng vít cần rượu em ơi!
Anh sẽ gánh mặt trời cùng em tới
Cho Đắk Nông vàng rực khắp muôn nơi
Xuống chợ, dắt ngựa đi xuống núi
Xuống chợ, uống rượu dắt vợ theo
Uống cho vợ này, uống cho von
Uống cho chân này, uống cho tay
Chồng uống vợ say, người uống ngựa say
Dập dìu mây núi đây trời Nam sông nước mơ màng mời anh ghé sang
Nhịp cầu về An Giang, ngày xuân chim én rộn vang
Tôi sinh ra nghe mùi hương rơm rạ
Nghe lời ru mẹ hát khúc dân ca
Tôi sinh ra nơi miền Trung đất cằn sỏi đá
Và những đồi cát trắng bao la
Nếu biết trước không yêu thì hơn
Thì có lẽ đã chẳng phải khóc
Nếu khi ấy ta không gặp nhau
Thì biết đâu đã chẳng phải nhớ
Tịnh Thiện quê tôi quê hương đã đổi mới lên rồi
Cuộc sống hôm nay vững bước tương lai rạng rỡ mai đây
Quê hương tôi đã bao năm khát khao từng ngày
Cây cầu này vui sum vầy lòng tự hào dâng trào yêu thương
Quê hương tôi đa bao năm lớn lên từng ngày
Xây cầu đường qua phố phường nối đôi bờ nối cả tình thương.
Hồn sông núi tạc vào dải Nâm Nung.
Chở che sức sống Đắk Nông thanh bình.
Nơi thượng nguồn khơi dòng nước lung linh.
Tà Đùng ngọn sóng gầm vang chiến chinh một thời.
Việt Nam sáng trong bao lời ca
À ơi ới a ru hời
Đây nắng tre xanh mưa chân trời
Rừng sâu, biển rộng, núi cao