Nếu biết trước không yêu thì hơn
Thì có lẽ đã chẳng phải khóc
Nếu khi ấy ta không gặp nhau
Thì biết đâu đã chẳng phải nhớ
Quê hương tôi đã bao năm khát khao từng ngày
Cây cầu này vui sum vầy lòng tự hào dâng trào yêu thương
Quê hương tôi đa bao năm lớn lên từng ngày
Xây cầu đường qua phố phường nối đôi bờ nối cả tình thương.
Tịnh Thiện quê tôi quê hương đã đổi mới lên rồi
Cuộc sống hôm nay vững bước tương lai rạng rỡ mai đây
Hồn sông núi tạc vào dải Nâm Nung.
Chở che sức sống Đắk Nông thanh bình.
Nơi thượng nguồn khơi dòng nước lung linh.
Tà Đùng ngọn sóng gầm vang chiến chinh một thời.
Việt Nam sáng trong bao lời ca
À ơi ới a ru hời
Đây nắng tre xanh mưa chân trời
Rừng sâu, biển rộng, núi cao
Ơi Ô Lâu! Khúc ruột miền Trung
Gió rít mưa tuôn xối bão bùng
Nhà nhà nước lụt san bằng nóc
Dân tình quá khổ nỗi đau chung.
Mời em về Đắk Nông quê anh trời tháng ba
Cơn mưa đầu mùa núi rừng thay lá
Con bướm đa tình tung tăng hồn say đắm lạ
Chín đỏ đời nhau lên sắc áo buổi đơm hoa.
Miền Trung tôi ơi , nắng lửa mưa bồi
Miền Trung tôi ơi, bão lũ trêu người
Miền Trung ai qua xin nhắn đôi lời.
Thương về miền đất xa xôi, câu hò điệu lý đưa nôi,
chứa chan tình tôi
Nay về thăm Bến Nhà Rồng
Sài Gòn,Gia Định bên dòng (ơ) dòng sông xưa
Dòng sông ký ức năm nào
Tôi về thăm lại (ơ) bên dòng sông xưa.
Mùa xuân về chim vui hót vang
Đón bình minh bước sang ngày mới
Vườn nhà ai lung linh sắc hoa
Cánh mai vàng dịu dàng khoe hương.