Ơi Ô Lâu! Khúc ruột miền Trung
Gió rít mưa tuôn xối bão bùng
Nhà nhà nước lụt san bằng nóc
Dân tình quá khổ nỗi đau chung.
Mời em về Đắk Nông quê anh trời tháng ba
Cơn mưa đầu mùa núi rừng thay lá
Con bướm đa tình tung tăng hồn say đắm lạ
Chín đỏ đời nhau lên sắc áo buổi đơm hoa.
Miền Trung tôi ơi , nắng lửa mưa bồi
Miền Trung tôi ơi, bão lũ trêu người
Miền Trung ai qua xin nhắn đôi lời.
Thương về miền đất xa xôi, câu hò điệu lý đưa nôi,
chứa chan tình tôi
Nay về thăm Bến Nhà Rồng
Sài Gòn,Gia Định bên dòng (ơ) dòng sông xưa
Dòng sông ký ức năm nào
Tôi về thăm lại (ơ) bên dòng sông xưa.
Mùa xuân về chim vui hót vang
Đón bình minh bước sang ngày mới
Vườn nhà ai lung linh sắc hoa
Cánh mai vàng dịu dàng khoe hương.
Gió ùa về, tiếng chuông tháng 7
Ngân nga ngân nga… âm điệu quê hương
Những kỷ niệm, chao nghiêng trên cánh đồng , ,
Khoảng trời tuổi thơ, nghiêng nghiêng cánh diều tan trong ánh chiều
Chiều trên Bãi Dài, ngồi nghe sóng gọi
Hồn bao say đắm, đất nước nơi đây
Nhớ ngày tôi đến Sóc Trăng lúa đồng xanh ngát mây giăng trời
ánh vàng lấp lánh Chùa Dơi lâm thôn em hát ngọt làm sao
Vĩnh Châu biển hát dạt dào tôm cua ngọt ngào quê hương
Trần Đề cảng cá xa xa tàu ghe vào đêm ra ngày.
Tôi yêu Ban Mê khi nắng mai chạm vào
Ban Mê thật ngọt ngào, vương theo gió khẽ hát trên môi
Ban Mê trong tôi bình yên giữa núi đồi
Tay trong tay trên phố ta bước đi bồi hồi
Ban Mê ơi! Sao ánh mắt em vời vợi
Để trái tim tôi chơi vơi Ứ ư ừ…Ứ ư ư
Để tôi miên man, say đắm nồng nàn.
Tôi đã thấy bạn tôi đi buôn trên đường phố Nga,
bạn tôi ăn xin trên đường phố Mỹ
Bạn bè lừa nhau ngay trên quê hương
Cũng chính vì nghèo “Anh có đau không?”