Gió ùa về, tiếng chuông tháng 7
Ngân nga ngân nga… âm điệu quê hương
Những kỷ niệm, chao nghiêng trên cánh đồng , ,
Khoảng trời tuổi thơ, nghiêng nghiêng cánh diều tan trong ánh chiều
Chiều trên Bãi Dài, ngồi nghe sóng gọi
Hồn bao say đắm, đất nước nơi đây
Nhớ ngày tôi đến Sóc Trăng lúa đồng xanh ngát mây giăng trời
ánh vàng lấp lánh Chùa Dơi lâm thôn em hát ngọt làm sao
Vĩnh Châu biển hát dạt dào tôm cua ngọt ngào quê hương
Trần Đề cảng cá xa xa tàu ghe vào đêm ra ngày.
Tôi yêu Ban Mê khi nắng mai chạm vào
Ban Mê thật ngọt ngào, vương theo gió khẽ hát trên môi
Ban Mê trong tôi bình yên giữa núi đồi
Tay trong tay trên phố ta bước đi bồi hồi
Ban Mê ơi! Sao ánh mắt em vời vợi
Để trái tim tôi chơi vơi Ứ ư ừ…Ứ ư ư
Để tôi miên man, say đắm nồng nàn.
Hỡi người giữ đảo không một mình anh
Còn có quanh đây những người yêu mến
Buổi chiều thênh thang nắng vương mây trời
Biển đẹp như tranh níu bước chân ai
Tôi đã thấy bạn tôi đi buôn trên đường phố Nga,
bạn tôi ăn xin trên đường phố Mỹ
Bạn bè lừa nhau ngay trên quê hương
Cũng chính vì nghèo “Anh có đau không?”
Dừa ơi tôi nhớ nơi quê dừa
Dừa xanh bên những cánh đồng quê
Trên đê nắng quê đang gọi mời
Tìm đến thời gian xin trở lại tuổi thơ.
Hàng dừa xanh nghiêng bóng sông
Xuồng em qua bến nước êm đềm
Dáng lưng ong áo bà ba xanh màu nắng
Lá dừa bay theo mái tóc huyền
Này tình ơi đến đây với anh cùng ngắm
Quê hương mình kia hỡi ôi tuyệt vời
Rợp bóng dừa xanh trái ngọt quả lành
Bầu trời xanh nắng qua hàng lá
Đàn chim non đón em hòa ca
Yên bình nhất nơi miền quê
Chúng mình sẽ có thật đẹp giấc mơ vàng.
Nghĩa Kỳ quê tôi, Nghĩa Kỳ bao kỷ niệm
Cho tôi một thời yêu lắm thuở còn thơ
Làm sao quên được một mối tình dang dở
Đôi mắt ai xinh, ôi say đắm quê mình.