Bao nhiêu con sông như Thu Bồn Vu Gia
Bao nhiêu núi cao như Hòn Kẽm Đá Dừng
Bao nhiêu dáng chảy xuôi về với biển
Xanh thắm một miền quê hương.
Ơi biển sáng nay sao mà xôn xao thế
Khi em cùng anh về thăm Bình Thuận quê mình
Con sóng Cà Ty dùng dằng nước ròng nước lớn
Hương biển mặn mòi tình quê ơi chứa chan
Vang lên muôn câu ca hát về Phú Thọ quê ta
Đồng xanh bao la mía, chè
Mùa vui râm ran tiếng cười
Đường thôn thơm hương lúa vàng
Đất với người Phú Thọ yêu thương
Vượt lên gian khó, quê mình bừng muôn sức xuân.
Cùng về bên nhau người ơi nghe tiếng chim rừng tộn vang câu hát
Thơm thơm hương lúa mới mùa về bản làng xa xôi
Về bên nhau đi thôi má em hồng vừa tròn đôi mươi
Váy thêu đội đầu khăn Piêu xinh như bông hoa rừng núi.
Cho tôi hỏi nàng Xuân tuổi Xuân đến bao lần
Có nghe lòng bâng khuâng khi thấy mai đào nở
Cho tôi hỏi nàng Xuân vườn Xuân mở lối chưa
Để tôi đón, tôi đưa cùng về đêm giao thừa
Chập trùng lô nhô, như giấc mơ đẹp diệu kỳ
Con đường quê giăng giăng khói
Ánh lửa đốt rơm trên đồng
Về Tư Nghĩa đi anh!
Ghé đến La Hà Thạch Trận cùng em
Núi đá như ngàn binh vạn ngựa đang mai phục
Hùm Voi trận đồ đá xây đây
Quanh tứ hướng: Nam Đông Tây Bắc, oai phong trấn hướng Đoài.
Em xinh duyên dáng thơ ngây
Nơi đây thác nước Chapơr
Hoang sơ quyến rũ trong sương
Để anh vẫn vương vấn vương.
Trời giận ai mà cuồng phong đến thế?
Mưa ào ạt trút cả vào miền trung
Lũ chồng lũ nước vẫn dâng không ngừng
Gió thét gào trong tiếng khóc lầm than!
Nơi cuối cùng Việt Nam là đất mũi Cà Mau
Miền đất hiên ngang mang tên người anh hùng
Ngọc Hiển bây giờ Khai Long ngày rộng mở
Chiều biển xôn xao đêm Hòn Khoai trăng sáng
Nghe tiếng đờn ai rao.
Lại gần đây để tôi kể em nghe
Câu ca dao trong giấc mơ của mẹ
Quê hương ta có 54 dân tộc
Tôi là em, mà em cũng là tôi.