Chiều nay Hà Nội mưa rơi, rơi vào nỗi nhớ
Chiều nay Hà Nội mưa rơi, rơi vào kỷ niệm!
Mưa, mưa về trên phố xin hạt mưa rơi
Về nơi miền thương nhớ
Em gửi cơn mưa chiều về phương anh
Chiều chiều nghe tiếng ễnh ương
Nhớ thương cô bạn bấy lâu xa nhà
Cây cầu ai bắc qua sông
Đau xót trong lòng nhìn em bước qua
Em có nhớ bài ca dao đầu đời
Bên chiếc võng mẹ ru ầu ơ hờ
Hàng dừa xanh soi mình bên nương dâu
Sông dài quê nghèo quấn quýt với nhau.
Quảng Nam ơi vẫn còn đây nỗi nhớ
Bao người đi đành cách mặt xa lòng
Con sông Thu mang nỗi sầu muôn thuở
Con sông Hàn buồn vẫn đợi vẫn trông
Em có ghé về thăm phố Hội
Chùa Cầu xưa nằm đợi bước em qua
Chiều hôm nao xuôi thuyền ra Cửa Đại
Ai khóc thương người bỏ nước đi xa.
Xa bao năm, nay trở lại Quảng Trị
Một Quảng Trị anh hùng
Một Quảng Trị kiên trung
Một Quảng Trị vấn vương
Nhớ thương đến tận cùng
Sáng tháng tư La Hai mù sương
Chiều tháng tư La Hai nồm mát
Nắng lên nương con ong làm mật
Gió yêu thương gọi đàn Kơtia
Những con suối đều chảy về sông
Trăm con sông đều xuôi về biển
Biển cả dạt dào mang hình bóng sông
Như ta yêu nhau những tháng ngày gió lộng
Như ta về đây, quê mẹ Quảng Nam.
Ngát đồng xanh cánh cò bay mỏi anh đưa em về thăm lại quê hương
Ơi Tuy Hòa chín nhớ mười thương câu dân ca lượn gió vờn lúa non
Nước đồng Cam bốn mùa vẫn chảy như em trên đồng đâu ngaị sớm trưa
Ơi con người năm nắng mươì mưa câu ca vẫn ngọt gió đưa dạt dào
Mười lăm năm chưa về Quảng Nam
Lòng tương tư khung trời tơ vươn
Dòng sông trôi giữa đôi bờ cát
Bàn tay em vin nhánh dâu xanh
Lời em ca trong nắng xuân hồng
Mười lăm năm chưa hề phai nhạt.
Tháng năm rợp trời hoa phượng đỏ
Ơi Hải Phòng thành phố quê hương
Ta yêu thành phố quê ta
Như yêu chính người thương yêu nhất
Những hẹn hò bên bờ sông lấp
Những con đường tấp nập áo thợ ngày đêm.