Có khoảng trời nào xanh hơn đồng lúa
Có quê hương nào đẹp tựa Phú Yên
Hỡi ai ra Bắc vào Nam
Dừng chân ghé lại mà thăm quê mình.
Tháng giêng hoa đào bừng nở, đón xuân khoe sắc hồng tươi
Tháng 2 hoa ban ngập tràn, tím biếc những gương mặt phố
Tháng 3 bất chợt một ngày, trắng tinh hoa sưa về đây
Tháng 4 loa kèn mỏng manh, những góc phố con đường quen
Rồi thì sáo cũng sang sông
Bỏ trong dĩ vãng tấm lòng mồ côi
Bạc Liêu cùng với qua mùi
Nhớ thương em bậu khóc mùi một phen.
Hờ hơ hớ hơ hớ hơ hờ hờ hơ hớ hơ hơ hớ
Đêm nay trăng soi thôn trang
Gió đưa gió đưa nhịp chày vang chày vang
Trăng đến vui thôn làng cho nặng tình yêu thương.
Làng anh làng em chung dòng sông văng vẳng câu hò
Trời nắng trời mưa con đò đưa thương nước đôi bên
Chiều chiều làng em lâng lâng hoa sứ dâng hương
Chiều chiều làng anh hoa cau thơm ngát đa tình
Duyên trầu cau thắm tình.
Về Tuyên Quang đi em
Dòng Lô xanh vẫn hát
Dệt đẹp bao kỷ niệm
Ngàn đời vẫn còn ghi.
Chiều nay Hà Nội mưa rơi, rơi vào nỗi nhớ
Chiều nay Hà Nội mưa rơi, rơi vào kỷ niệm!
Mưa, mưa về trên phố xin hạt mưa rơi
Về nơi miền thương nhớ
Em gửi cơn mưa chiều về phương anh
Chiều chiều nghe tiếng ễnh ương
Nhớ thương cô bạn bấy lâu xa nhà
Cây cầu ai bắc qua sông
Đau xót trong lòng nhìn em bước qua
Em có nhớ bài ca dao đầu đời
Bên chiếc võng mẹ ru ầu ơ hờ
Hàng dừa xanh soi mình bên nương dâu
Sông dài quê nghèo quấn quýt với nhau.