Em bước đi trên đường màu xanh tươi mát xóm quê
Xa phía xa đuôi cò bay về đang đậu cành tre
Kìa là dòng sông trong xanh bóng em kề bên bóng anh
Duyên lúa bay trên đồng như chuyện tình quê tươi thắm.
Phiên bản 1:
Ai đi xuống miền tâу ghé thăm nơi chốn quê nàу
Nơi sông nước mênh mông có đồng xɑnh đồng xɑnh bát ngát
Ϲó một chàng công tử νốn thiệt con người nhà quê
Mɑng cái dáng công tử tiếng sɑng giàu nhưng lòng thɑnh tɑo
Quê tôi mênh mông mùa nước nổi
Con nước sông Tiền chảy xuống miệt Cà Mau
Miền Tây cây trái xanh muôn màu
Anh Tư ngó bên rào rao điệu buồn sáo câu.
Quê tôi chập chùng non xanh
Sông Thu trôi dập dờn
Qua điệp trùng đồi nương
Xuôi về với biển lớn
Hai tiếng Quảng Nam nghe yêu thương dịu ngọt êm đềm
Bên dòng sông quê còn vương vấn tiếng hò của em
Hương mía xa đưa ôi ngọt ngào
Hai tiếng quê hương ôi dạt dào
Bên mái tranh nghèo mẹ già lom khom
Tóc trắng bên chiều.
Có ai về Quảng Nam cho tôi nhắn đôi câu
Rằng câu thương rồi lại câu nhớ
Mà tội cho ai chín đợi mười chờ.
Chiều nay về thăm quê hương tôi Quảng Nam
Mà nghe niềm xao xuyến nỗi bâng khâng tận đáy lòng
Nghe điệu hò khoan ru con bên xóm vắng
Mà lòng bồi hồi, ký ức những ngày thơ.
Làng tôi bây giờ đất chật người đông
Không còn luỹ tre nắng rát trưa hè
Làng tôi bây giờ ngõ hẹp đường khuya
Không còn tiếng ru à ơi không còn
Biển xanh xanh từng con sóng đua nhau
Xô vào lòng xô vào lòng nỗi nhớ
Dòng sông xanh sông như chiếc võng êm êm
Ru anh ru phố Hội rêu phong.