Xuân quê hương thắm tươi đậm đà
Ai đi xa cũng mong quê nhà
Nhà tui đây hai tiếng miền Tây
Lòng ngất ngây nghe xuân về miền Tây
Việt Nam bao năm ròng rên xiết lầm than
Dưới ách quân tham tàn đế quốc sài lang
Loài phát xít cướp thóc lúa cướp đời sống dân mình
Nào nhà tù, nào trại giam biết bao nhiêu nhục hình
Đồng bào tuốt gươm vùng lên
Xa Quảng Trị quê hương tôi
Hai mươi năm chưa hề trở lại
Nợ áo cơm dặm đường xa ngái
Lòng hẹn lòng tôi ghé về quê.
Ai về quê mạ miền Trung
Gửi lòng thương nhớ nhớ thương
Nhớ đêm trăng bến ngự trầm tư
Vân Lâu ơi mắt ai còn vương nhuốm sầu
Chiều nghiêng nghiêng nón che dấu tương tư.
Hội An ơi một đời thương nhớ
Tháng năm xa thao thức bồi hồi
Sông Cửa Đại bạc đầu chờ đợi
Bến Hoài Giang bên lở bên bồi
Anh đưa em đi thăm lại quê hương Quảng Nam Đà Nẵng
Thăm núi Hòn Tàu giờ đây im ắng
Mà những năm xưa bom ngàn tấn nặng
Ngày đêm mấy trận giặc tràn quanh ta
Mà với ta (ơ…) núi vẫn là nhà
Ai đi qua trên bến nước làng tôi
Dừng chân nghe cô lái hát khoan hò
Hò ơi đây bến tự do
Trăng nước xuôi dòng trôi
Chim trắng bay ngàn lối.
Những nẻo đường Việt Nam
Suốt từ Cà Mâu thẳng tới Nam Quan
Ôi những nẻo đường Việt Nam
Ôi những nẻo đường Việt Nam
À ơi ơ ơ .. ơ à
Bao nhiêu lá rụng trên rừng
Bao nhiêu dào dạt sóng lừng biển khơi
Bao nhiêu sao sáng trên trời
Bấy nhiêu tình mẹ
À ơ ơ ơ…bấy nhiêu tình mẹ
Một đời mà thương con ơ ớ ơ ờ.
* Ngâm thơ: Ngó lên Hòn Kẽm, Đá Dừng
Bởi thương cha nhớ mẹ quá chừng … lắm bạn ơi