Hà hà ha …
Cố đô bấy lâu tôi không trở về
Thiên Mụ hồi chuông trầm vang trần thế
Trên bến Vân Lâu đò xuôi mái chèo
Vầng trăng sáng soi lưng đèo
Dòng sông in bóng trong veo
Về đây em, Đồng Tháp quê mình
Vương vấn tình người đã đi xa
Về đây em, nghe tiếng ai hò
Trên cánh đồng miền quê ta đó.
Trường Sa ơi mai tàu rời bến
Ta lại về phố thị thân thương
Vòng tay ấm bao chuyện buồn vui
Biển vẫn yên lòng ta lay động.
Anh hát cho em nghe bài tình ca phố biển
Đây Phan Thiết bao ân tình chan chứa ngàn lời ca
Dù qua bao tháng năm cách xa, lòng ta kết trọn
Thiết tha mặn nồng, Phan Thiết thắm đẹp tình quê
Lâu rồi xa quê mẹ miền Trung nắng cát vàng
Tiếng ru hời xứ Huế một thời mãi âm vang
Đường đời con xuôi ngược xa xôi chưa kịp về
Hẹn hò cùng sông nước một ngày về thăm quê
Kìa đẹp sao con gái Thái Bình điệu chèo trên môi sóng sánh sân đình
Em đi thâm canh trên đồng lúa mênh mang mênh mang câu hò quê.
Đẹp sao trai gái quê mình những ngày mưa dông những ngày nắng hạ
Gian lao vất vả mà em vẫn cười tươi quai đê lấn biển là trai đất làng tôi.
Ai có về thăm Tịnh Long quê tôi
Sẽ trọn đời không nguồi niềm luyến nhớ
Mảnh đất thân thương, tình sâu nghĩa nặng
Đậm đà quê hương, nghìn năm thắm đượm, một lòng sắt son.
Mặt trời lên trên cao nguyên bao la
Đang dâng dâng dâng dâng dâng lên tô hồng
Cho lòng ta ước muốn
Như chim B`rao bay bay bay trên nền trời Dak Lak
Mà lặng nghe lặng nghe
Quảng Trị ơi quê mẹ của tôi ơi
Chẳng thể nào quên tiếng mẹ ru hời
Rằng không thơm cũng thể hương đàn
Không trong cũng thể nước nguồn Hàn mình chảy ra
Quảng Trị ơi quê mẹ của ta ơi
Ròng rã nhiều năm sống trong chia cắt
Trong lao tù trong bom đạn vẫn kiên gan một dạ anh hùng