Gọi tên đất sớm mai đất mưa thuận gió hòa
Gọi tên đất trong chiều đất dào dạt nguồn thơm
Ai có về phố Thẫm cho nhắn gửi đôi lời
Rằng người xa rất nhớ Vũ Thư ơi Vũ Thư.
Từ thuở mẹ cha thương nhau hò hẹn
Đồng cạn đồng sâu thâm ánh trăng vàng
Từ thuở yêu em anh làm cơn gió
Da diết quê mình Triệu Phong, Triệu Phong
Cô giáo Tày cầm đàn lên đỉnh núi
Tính tình tang đàn cô hát trên nương trên bản Mèo
Cô tìm ai tìm người yêu đang đứng đợi bên bờ suối
Chắc không không không cô đi tìm dạy đàn em nhỏ
Chưa biết chữ trên đỉnh núi cao.
Không có đâu hơn Đại Lộc quê mình
Không có đâu tình bằng đất quê hương
Hỏi ai xa quê không ngày thương đêm nhớ
Ray rứt trong tim mong ngày trở về.
* Ngâm thơ: Ngó lên Hòn Kẽm, Đá Dừng
Bởi thương cha nhớ mẹ quá chừng … lắm bạn ơi
Em đưa anh về quê hương Thanh Hoá
Nghe giọng hò khoan bên bờ sông Mã
Còn đó … Hàm Rồng
Một thời đạn bom đã đi qua đi qua
Một thời liệt oanh trên đất quê hương mình
Điện Bàn quê tôi như một cung đàn
Bồi hồi trong tôi như lời mẹ dịu dàng
Đọng lại trong tôi cung trầm cung thương
Dạt dào trong tôi bao lời trìu mến.
( Ư..hự..ư..hừ..)
Kìa kìa một chiếc thuyền nan
Chở khúc hát văn mênh mang nỗi nhớ
Kìa vầng trăng soi những vần thơ
Tuy Hoà bây giờ trời nắng phải không em
Giọt nắng có vương qua bao con đường
Chiều có theo em rong chơi phố phường
Đôi môi hôm nào còn nghe nhớ thương