Trở về quê hương sau nhiều năm cách xa nhung nhớ
Quảng Trị ơi! da diết sâu nặng ân tình
Những tên làng, tên núi, tên sông
Mảnh đất thân thương ta giữ trọn trong lòng, hò ơi .. hò
Con sông tuổi thơ tôi, những ngày xưa xa rồi
Sông mang bao niềm nhớ, những kiếp người xa xôi
Con sông tuổi thơ tôi, nhớ ngày xưa lên đường
Mẹ tiễn cha xuống thuyền, rưng rưng dòng lệ rơi.
Tôi ôm con sáo bé bỏng của tôi
Lang thang theo cha dọc bờ sông trắng xoá
Một ngày mùa thu đưa cha qua sông
Một ngày dòng sông đầy tiếng nắng và gió
Con sáo sang sông và gió
Có tiếc thương ai lội sông lội sông tìm ai
Xin gửi bài ca cho người em gái
Em gái Miền Nam hiền lành như đất phù sa
Tình em như lúa xanh màu xanh ruộng đồng
Hồng đôi má thắm như mận Cần Thơ
La lá la là la, la lá la la là là, la lá là la lá la, lá la la là la, la
Nơi cuối trời biển nẹ chờ sông
Nơi cuối cùng của nguồn Cửu Long
Cùng là nơi cất tiếng khóc em ra đời
Hai chúng mình có hẹn gì đâu
Không ý đầu cũng chẳng tình sau
Mà mười ngón tay hồng vẫn nhớ nhau
Xuân đã về đây anh có nghe chăng
Xuân đẹp làm sao xuân khắp nơi nơi
Mẹ đang khấn nguyện mong phúc lành
Cha đang vẽ lại đôi liễn hồng
Chị và em gói bánh chưng xanh
Tuy Hoà bây giờ trời nắng phải không em
Giọt nắng có vương qua bao con đường
Chiều có theo em rong chơi phố phường
Đôi môi hôm nào còn nghe nhớ thương
Sông Lô sông ngàn Việt Bắc bãi dài ngô lau núi rừng âm u
Ru ru bến sóng vàng từng nhà mờ biếc chìm một màu khói thu.
Sông Lô, sóng ngàn kháng chiến cháy bờ lau thưa đã tàn thôn trang
Ai qua bến nắng hồng lặng nhìn màu nước sông Lô xưa
Tiếng ru hời trong gió, nghe thắm đượm ruột máu quê hương
Ơi lời ru mẹ hát, qua bao đời con cháu lưu truyền
Người Việt Nam yêu thương, mãi ngọt ngào như khúc quê hương
Câu ca dao muôn thuở, quê hương là câu hát à ơi