Nơi cuối trời biển nẹ chờ sông
Nơi cuối cùng của nguồn Cửu Long
Cùng là nơi cất tiếng khóc em ra đời
Hai chúng mình có hẹn gì đâu
Không ý đầu cũng chẳng tình sau
Mà mười ngón tay hồng vẫn nhớ nhau
Xuân đã về đây anh có nghe chăng
Xuân đẹp làm sao xuân khắp nơi nơi
Mẹ đang khấn nguyện mong phúc lành
Cha đang vẽ lại đôi liễn hồng
Chị và em gói bánh chưng xanh
Tuy Hoà bây giờ trời nắng phải không em
Giọt nắng có vương qua bao con đường
Chiều có theo em rong chơi phố phường
Đôi môi hôm nào còn nghe nhớ thương
Sông Lô sông ngàn Việt Bắc bãi dài ngô lau núi rừng âm u
Ru ru bến sóng vàng từng nhà mờ biếc chìm một màu khói thu.
Sông Lô, sóng ngàn kháng chiến cháy bờ lau thưa đã tàn thôn trang
Ai qua bến nắng hồng lặng nhìn màu nước sông Lô xưa
Tiếng ru hời trong gió, nghe thắm đượm ruột máu quê hương
Ơi lời ru mẹ hát, qua bao đời con cháu lưu truyền
Người Việt Nam yêu thương, mãi ngọt ngào như khúc quê hương
Câu ca dao muôn thuở, quê hương là câu hát à ơi
Lâu lắm rồi tôi không về thăm nhà
Hà Nội bây giờ ra sao hỡi em
Sân ga cũ có còn em đứng đợi
Có còn em trong sương khuya lạnh giá
Một bên núi, một bên sông, một bên biển rộng
Một mùa mưa giăng, một mùa cháy nắng
Một giọng hò khoan êm đềm dưới trăng.
A à ơi, à ời a ru hời à ru
A à ơi, à ời a ru hời à ru
Đất nước đã yên bình bao năm
Nhưng nơi đây cuộc chiến vẫn chưa ngừng
Bao phong ba bão giông, bao quân thù điên cuồng
Đồng đội tôi đã ngã xuống cho màu cờ mãi thắm tươi
Hãy nói với muôn đời sau
Về Hoàng Sa thiêng liêng về Trường Sa thiêng liêng
Hãy luôn khắc ghi trong tim rằng
Máu xương Cha ông đã thấm vào đảo xanh thiêng liêng
Hoàng sa,Trường Sa, Hoàng Sa, Trường Sa