Ai đến miền Trung, nhớ ghé thăm đây Bình Thuận
Mũi Né biển xanh, Phan Thiết quê hương đậm tình
Đi ngang vùng Ninh Thuận, Phan Rang
Khánh Hoà thương nhớ, đẹp lắm biển Nha Trang
Con rồng Việt Nam vẫn sống mãi trong tâm hồn Việt Nam
Uốn quanh Biển Đông theo cha ông suốt bốn nghìn năm
Từ thủa cha ông đi dựng cờ từ thủa Thăng Long đi mở cờ
Non sông thiêng liêng cháu con Đại Việt.
Một bờ đất đơn sơ
Chiếc gàu tre nhỏ bé
Nghiêng nghiêng một cành khế
Ôi giếng nước quê hương.
Hô hô hố hô hồ. Hô hô hố hô hô
Hô hô hố hô hồ. Hố hồ hồ hô
Ai đi vô nơi đây, xin dừng chân xứ Nghệ
Ai đi ra nơi đây, xin chân dừng xứ Nghệ
Nghe câu hò ví dặm, càng lắng lại càng sâu
Như sông Lam chảy chậm, đọng bao thuở vui sầu.
Tôi thương từng cây lúa chín
Nở hoa trên hố bom năm nào
Thương từng đoá hoa hồng
Làm thắm tươi cuộc sống
Ngâm thơ
Hò ơ …ơi dù ta cách mấy biển đông
Quê hương vẫn mãi trong lòng chứa chan
Cây đa bóng mát đầu làng, chim buồn nhớ tổ
Chim buồn nhớ tổ khi hoàng hôn rơi
Trái đất rộng bao thứ tiếng í a
Tiếng í a Việt quê ta hồn nhiên
Lời nói thánh thót như lời ca ớ tiếng đàn
Lời ca tiếng đàn
Mỗi í a sớm dậy thân thiết nghe bốn bề
Người a í a qua đường chung tiếng Việt cùng tôi
Nhớ nhung ôi thiết tha vùng đất quê hương mình
Quê tôi Gò Công đẹp xinh như gấm hoa
Còn biết bao nhiêu tình.
Dưới nắng hồng tôi đi giữa Gò Công
Đất như cao, trời như thấp lại
Trong khoảng không trên sóng biển chập chùng
Chỉ còn lại dáng mẹ hiền Gò Công.