Ta hát trên đất mẹ
Hùng thiêng sông núi dạt dào
Đây nòi giống Tiên Long giống Lạc Hồng.
Đây non nước uốn thân Rồng
Một thoáng Sài Gòn tươi màu nắng đẹp
Một thoáng Sài Gòn hạt mưa rớt rơi
Tựa như cô gái ngây thơ ngẩn ngơ trên phố mong chờ
Tà áo phất phơ ru ngàn tiếng tơ
Em chưa được về Cẩm Phả quê anh
Lên đỉnh đèo Nai ngắm thành phố mỏ
Ngắm Bái Tử Long trùng trùng đảo nhỏ
Như những con rồng chầu vào vùng than
Anh về thăm Châu Đốc quê hương nàng
Lúa thơm bạt sa
Mùa vía bà người đông như hội
Áo mới gọi mời, thương nắng tháng tư
Công chúa Huyền Trân sắc hoa thần tiên
Một đời hy sinh cho đất Việt ta
Vì dựng đại nghiệp mở mang bờ cõi
Cuộc tình phải nỡ xa người mình yêu
Vâng lời vua cha đã thành hôn
cùng vua Chiêm Chế Mân
When I was young, I thought I knew it all
My mom would tell me the stories of our home
The fields of rice, the lullabies she was singing to me
It’s been so long a go, oh ouh oh It seems so far a way
And now I rea lize I’ve ne ver seen you be fore.
Nắng lên
Hơi đen nhẹ tan dòng sông một ngày mới về
Xuân sang nhẹ tan nụ hoa nào còn đẫm sương
Bỗng thấy xinh ghê cô em cười môi cười sao thật tươi trong nắng mai.
Về Bạc Liêu đất quê mình thương yêu
Nghe lòng đất nước lúc dáng chiều cô liêu
Dâng tình tha thiết ánh trăng soi thuỷ triều
Bạc Liêu ơi hỡi Bạc Liêu
Đã lâu rồi em chưa về Đà Nẵng
Để cùng anh đón gió mát Sông Hàn
Có những chiều một mình lang thang
Nhớ Thanh Bình dập dìu con sóng vỗ
Tôi yêu biển quê tôi có bờ cát trắng
Thủa ấu thơ bao năm vui đùa trong ánh nắng
Yêu hàng dương xanh xanh rì rào trong gió mới
Đất nước mến yêu bao ước mơ rạng ngời.