Tôi yêu biển quê tôi có bờ cát trắng
Thủa ấu thơ bao năm vui đùa trong ánh nắng
Yêu hàng dương xanh xanh rì rào trong gió mới
Đất nước mến yêu bao ước mơ rạng ngời.
Tôi sẽ về thăm em
Con phố Sài Gòn xưa
Mà tôi đây rời bỏ
Còn đớn đau nào hơn
Ơi sông Hồng, quê hương ta bốn ngàn năm
Tổ quốc bao giờ đẹp thế này chăng
Chưa đâu! Và ngay cả trong những ngày đẹp nhất
Khi Nguyễn Trãi làm thơ và đánh giặc
Nguyễn Du viết Kiều, đất nước hóa thành văn
Khi Nguyễn Huệ cưới voi ngoài cửa Bắc
Hưng Đạo diệt quân Nguyên trên sóng Bạch Đằng
Việt Nam một cõi giang sang
Việt Nam minh tinh chiếu sáng trần gian
Đại dương như trái tim ta
Tình thương sâu lắng bao la
Ngàn đời một giống tiên rồng
Trên sông sâu đôi mái chèo nhẹ khoan
Đây quê tôi đẹp như ánh trăng ngàn
Trăng lên khơi, tôi hát lời hò khoan
Trăng sáng cả miền Nam trăng sáng cả đèo ngang.
Mẹ sinh em ven bờ sông Lam
Tóc hoen nắng gió mặn mòi gió biển
Bụi đỏ bám sao mà yêu mến thế
Vắt vẻo cầu tre lời hẹn níu bờ xa
Dù chiến tranh phải đi xa
Lòng không hề xa vắng hơ .. hơ .. hò
Nơi mênh mông trùng khơi nơi bốn bề sóng vỗ
Bên những người lính trẻ em hát bản tình ca
Gần lắm ơi Trường Sa không xa ơi Trường Sa
Mùa xuân nắng ấm rộn ràng tiếng ca
Cùng nắng xuân đã về khắp nẻo, í a mừng xuân
Đào thắm tươi cùng bên mai vàng, xinh đẹp xinh
Mây xanh thắm đàn chim én bay
Cất tiếng ca vui hòa điệu nhạc khúc ca mừng xuân
Cất tiếng ca vui hòa điệu nhạc
Giọng hát lên dịu ngay rồi lại dịu ngay
Cam Ranh trời xanh bát ngát
Vi vu gió hát gọi mây
Cam Ranh biển xanh màu ngọc
Chim vui đùa trên khóm cây.
Nắng ấm giao mùa mừng xuân mới đang về
Hoa nở trên cành bầy chim hót ngân nga
Đàn trẻ thơ cùng nhau khoe áo mới
Bên bếp lửa hồng mẹ nấu bánh chưng xanh