Chưa xa mà đã nhớ.
Là Mai Châu mảnh đất chiếm hồn người.
Mai Châu tiếng khèn, tiếng sáo tiếng cười.
Nước nguồn nắng mới, lúa mùa đang tới.
Ôi hương ngát trong chiều rơi.
Hải Dương ơi quê hương ngàn yêu dấu
Mỗi bước ta đi nhớ đất mẹ nghĩa tình
Khi còn thơ ấu tắm dòng sông thơ mộng
Hương lúa ngọt ngào thơm bát ngát mê say.
Ai nhớ thương quê nhớ về tháng năm êm đềm
Nơi có cánh cò chao nghiêng khi hoàng hôn xuống
Nơi lời mẹ ru, à ơi ơi à
Nơi những mùa ngâu trắng trời nước ngập triền đê.
Anh xin mời em về
Cùng về thăm mảnh đất miền Trung
Nơi đất trời đẹp xinh
Nghe mà thương hai tiếng Bình Định.
Giọt nắng chiều nay giọt nắng sầu
Hồn con ngơ ngác biết đi về đâu
Quê hương xa cách muôn nghìn dặm
Nơi ấy Mẹ tôi tóc bạc màu
Nhớ quá Mẹ ơi ! Con nhớ Mẹ
Những chiều xế bóng…Xế bóng tựa hàng cau
Lắng nghe Mẹ kể lời kinh…Lời kinh sầu
Lệ cứ tuôn, tuôn trào lệ thấm sâu
Phố Cẩm Giàng phố nhỏ một miền quê
Ai đến đây lưu luyến chẳng muốn về
Phố thanh bình e ấp như thôn nữ
Vi vu hè về diều no gió triền đê.
Miền đất Pan du ran gar nghe sóng xô triền miên
Đồng quê ngát hương lúa reo thôn xóm quê mùa vàng
Bóng em đội nước chờ ai trong chiều vắng
Dòng sông mát trong, lòng vấn vương
Niềm nhớ thương tình đắm say
Tiếng nồng ấm vang trong tình yêu
Vầng trăng soi bóng dòng sông lung linh gió đưa hương tình
Làng quê rộn rã rập trời đèn hoa thiết tha gọi mời
Dòng người ngược xuôi từ khắp bốn phương đến vui ngày hội
Muôn hoa xinh tươi chào ánh nắng mai tỏa hương khắp nơi
Có phải vì một quê hương xứ sở,
Giữa miền Trung – Phú Khánh ôi mặn mà,
Lên hướng Tây con đường nào về quê mới,
Xuống hướng Đông con thuyền nào ra khơi xa,
Ai về Nhàn Tháp quê tôi.. nắng mưa mà đứng đó.
Một chiều mưa bay em tôi quay về đây
Nơi làng xưa Đăk Mil
Đường làng quanh co hoa vàng qua mấy ngõ
Nhà ai bên đồi cao mênh mông khói sương
Chiều nay em tôi quay về đây
Tìm chi rừng xưa đồng xanh nơi làng quê dấu yêu
Chiều say gió reo bên hồ tây tìm ai lắng sâu đêm ngục tù.