Dịu dàng như là gió chiều khẽ lướt qua cỏ mềm
Rực rỡ như là cánh hồng lung linh trong nắng mai
Em thênh thang đến bên đời mang theo bao ước mơ
Hành trang là nụ cười của người Việt Nam.
Quê em vùng đất miền tây
Nơi cánh đồng ruộng lúa vườn cây
Dòng kênh xanh xuôi miền nắng gầy
Bờ nương khoai khóm trúc ru say
Miền Tây em sung túc hôm nay
Ai có về miền Tây quê hương tui
Dẫu xa xôi phương trời ai cũng nhớ
Giữa miền Tây nghe câu hát thương nhau nhiều
Dạ cổ hoài lang mênh mông chiều Bạc Liêu
[ĐK: ] Lào Việt Khơ Me Sama khi
Lào Việt Khơ Me Sama khi
Lào Việt Khơ Me Sama khi
Lào Việt Khơ Me Sama khi
Thanh Hóa, ai ơi có về Thanh Hóa
Ai ơi nhớ về quê em
Hát khúc tình ca Thanh Hóa quê mình
Từ những dòng sông, câu hát nào ước hẹn niềm yêu thương
Từ những dòng sông, câu hát nào mang theo nỗi nhớ
Anh ơi em hát về sông Mã quê ta có núi Ngọc núi Rồng
Nghiêng nước sông trong tưới mát ruộng đồng
Câu hát vun trồng, cho chiêm mùa nối vụ đơm bông
Có thương, thì nghe anh nhủ
Minh về Hà Tĩnh nghe em
Về nghe câu ví dặm
Mẹ ru anh à ơ.
Đò dọc đò ngang đưa tôi trở về thăm lại
Bến Tre quê mình xanh mát bóng dừa xanh
Bìm bịp kêu con nước ròng con nước lớn
Qua Ba Tri, Mỏ Cày thương Bình Đại vấn vương.
Đêm liên hoan! Trời ơi đêm liên hoan!
Hào khí Đông Á như sóng biển ngang tàng
Ba lần thua chạy ô danh Thành Cát Tư Hãn
Vỡ mộng bá quyền, vỡ mộng bành trướng Nguyên Mông
Con về Quảng Trị một chiều mưa
Quê mình lam lũ của ngày xưa
Giờ đây sống lại trong kỷ niệm
Mạ ơi! Sông nước vẫn u buồn