Hà Nội Bình Yên

Về đi nhé bình yên nơi ấu thơ xưa
Về đi nhé về như chưa bước chân đi bao giờ
Ôi bóng dáng Hà Nội
Từng gốc phố bồi hồi còn mãi.

Quê Hương Lời Mẹ Ru

Quê hương ngày con còn bé là tiếng ầu ơ mẹ ru đêm dài
Là cánh đồng mênh mông lúa chín tan trường về bông lúa níu chân con
Quê hương ngày con lớn khôn là bờ tre tiếng dế sau hè
Con sông quê chiều về tắm mát, bạn bè gọi nhau vui tiếng nói cười.

Yêu Lắm Tiếng Quê Mình

Yêu lắm tiếng quê mình Nghi Lộc thân yêu ơi
Nghe giọng nói khô cằn của gió Lào cát bỏng
Của biển Đông gió mặn, nỗi vất vả nhọc nhằn
Của tình người sau trước

Vẳng Từ Quê Mẹ (Tình Ca 2)

Đây còn đây! Sông núi xưa vẫn đẹp như
Tình em chung thủy đợi tháng năm chưa hề nhạt phai
Quê hương dù bóng đêm còn che mờ nửa trời
Nhưng trái tim yêu đời, sáng như ánh dương ngời ngời.