Đi qua mấy nhịp cầu em về quê hương Định Thủy
Biết mấy yêu thương vùng đất này son sắt kiên trung
Tấm lòng người dân quê em chung thủy ngoan cường
Như hàng dừa xanh bao năm giữ đất quê hương.
Ai về Bạc Liêu ngày nay đổi thay đã nhiều
Sông rộng cầu cao, đường đi phố xá ngược xuôi
Cò trắng chao nghiêng nơi trời xa, đồng xanh bất tận
Con người lạc quan, đầy chân chất, nghĩa tình đáng yêu.
Miền Tây mến yêu, yêu dòng sông yêu mãi ruộng đồng
Nhiều năm vắng xa mang trong lòng hình bóng em tôi
Những buổi trưa hè nắng cháy, câu hát câu hò trên nương khoai
Thấy thương làm sao miền Tây yêu mến quê hương ngọt ngào
Con gái miền Tây duyên dáng thơ ngây
Nghiêng nghiêng nón lá má hồng hây hây
Bà ba áo vải đơn sơ
Làm anh ngơ ngẩn ngẩn ngơ câu hò
Ơi hò hò ơi
Ngả nghiêng cho đời ngẩn ngơ
Ngả nghiêng nét đẹp nàng thơ
Ngả nghiêng thấy hoa cười với ai?
Mấy năm xa nhà tôi về thăm lại miền tây
Mênh mông ruộng đồng bao la hương lúa phù xa
Ai hát ru hời ngọt ngào điệu lý dân ca
Sáu câu vọng cổ quê nhà tình thương thiết tha
Chúng ta cùng nhau cùng nhau khởi nghiệp hơ
Sáng tạo năng động lập thân
Quê ta sông dài biển lớn ớ
Quanh năm cây trái ngọt lành
Hò lơ hò lớ hò lơ
Bài tình ca hát về quê mẹ
Miền Trung xa ai từng đã đi qua
Đây quê tôi bờ dương thương cát trắng
Xanh ngát ruộng đồng màu nắng tắm biển khơi.
Thương lắm tình người cù lao
Dừa xanh biếc xanh sông nước dạt dào
Tình thương mến thương sao quá ngọt ngào
Bài ca vọng cổ, đêm trăng nào ru vừa lòng nhau
Câu quan họ chiều nay em hát
Tiếng ngân vang như giọt mưa rơi
Tiếng chim hót ngọt ngào lảnh lót
Mà để hồn ai chơi vơi chơi vơi