Mời anh uống với em một chung rượu ngọt ngào
Mùa xuân thắm sắc hoa đẹp tươi ánh rượu Hồng đào
Ta gặp nhau như chim trời cá nước
Trên quê hương mà đất thấm dẫu chưa mưa
Ta gặp nhau thiên thu thành giây phút
Có chung rượu này chưa nhấm đã thèm say.
Anh có về Quảng Bình cùng em?
Về miền quê hai tiếng nghĩa tình
Về cùng em bởi chữ thương chữ giận
Giận để yêu thương mà giận chờ
Em là con gái miềm Tây
Má hây hây áo bà ba quê mùa
Bao ngày mưa nắng mà em
Vẫn siêng năng dưới đồng sớm trưa.
Ta trở về quê mẹ chiều nay
Thăm lại cánh đồng mẹ còng lưng gánh nặng
Một nắng hai sương mồ hôi chát mặn
Cho sóng lúa vàng thẳng cánh cò bay
Quê tôi nắng đỏ đồng
Mưa thâm cả bùn non
Quê tôi gừng cay muối mặn
Níu bao đời câu buồn vui ngọt đắng
Sơn Hải quê mình thân thương bên sóng nước sông Thầy
Giếng mãi đầy vơi nghe mênh mang biển khơi dào dạt
Ngàn năm vẫn nhớ mãi quê hương ơi chan chứa ân tình
Ai có về thăm quê hương xưa
Thăm khóm dừa hàng thông lưa thưa
Quê tôi vùng biển mặn
Lớn khôn nhờ bọt sóng mong manh
Có biết bao câu chuyện về quê hương tôi
Là nơi tôi sinh ra, là nơi tôi lớn lên
Và có biết bao thăng trầm trải qua nơi này
Nơi ai bão giông, nơi ai day dứt trong lòng
Tôi về Bình Dương một thời thơ ấu nay vẫn còn ghi nhớ
Ngày xưa qua chợ Lái Thiêu
Nghe tiếng xe ngựa đều trong sớm mai lọc cọc
Người đi chợ Búng cầu Ngang, người mua gốm sứ Thuận An
Việt Nam ta ô Việt Nam ta như đoá hoa xinh
Ô Việt Nam nhỏ bé quê hương đẹp mỹ miều
Việt Nam ta ô Việt Nam ta như đoá hoa xinh
Ô Việt Nam nhỏ bé quê hương đẹp yêu kiều