Bến Lam chiều sông nước bao la
Dòng sông quê đậm đà theo câu hát
Khói bếp tranh xưa thương hoa đồng nội
Dáng lưng còng thân cò mẹ chơi vơi.
Quê nơi đâu em hỏi hoài hỏi mãi
Anh nói rằng quê ở mãi trong tim
Quê là nơi có cánh cò bay lả
Trên những cánh đồng lúa đã trổ bông.
Tôi yêu đất mẹ Việt Nam người đã cho tôi khóc chào đời
Tôi yêu đất mẹ Việt Nam thuở nằm nôi giọng mẹ à ơi
Yêu sao đất mẹ Việt Nam ngày trẻ thơ chiều dắt trâu về
Tôi yêu đất mẹ Việt Nam tôi lớn rồi tôi đã là tôi.
Huế vẫn đẹp như thơ
Dòng Hương Giang vẫn trôi lững lờ
Thời gian đâu xóa đi mong chờ
Để tôi thương xứ Huế mộng mơ.
Áo trắng tung bay trên tay cầm cây gậy thần
Cùng với dân làng kiệu khiêng lên rước y trang
Đoàn người Rắc liey dâng lễ vật về đây
Bao nhiêu tháng ngày ta lại về bên tháp thiêng
Về Thăm Quê Tôi Miền Đất Tháp Panduranga
Về Thăm Quê Tôi Ngọn Tháp Thiêng Vẫn Đứng Bao Đời
Về Thăm Quê Tôi Nghe Tiếng Trống Tiếng Kèn Saranai
Xao Xuyến Lòng Ai Đã Một Lần Về Nơi Đất Thiêng.
Góp viên đá cùng xây dựng trường sa
Cánh tay đất mẹ nối liền đảo xa
Tổ quốc ơi, giữa biển khơi chẳng hề lẻ loi
Tôi lại trở về một miền quê
Nhớ biết bao những ngày xưa ấy
Kỷ niệm xôn xao như là sóng dậy
Ngẩn ngơ lòng về một miền quê
Bốn ngàn năm văn hiến
Nước nam khang cường
Là nhờ công đức Hùng vương
Hoa gấm giang sơn này
Cùng chung đắp xây
Bao thời hùng uy vẻ vang
Bỗng nhiên chiều nay tui nhớ quê nhà
Nhớ bóng cha già ngồi dưới bờ ao
Nhìn con nước lên cá vẫy đuôi chào
Thương cha nhiều ngày đêm tần tảo
Dưới mái tranh nghèo mưa đổ cột xiêu
Mà giờ đây cha nơi suối vàng
Thương cha hoài bữa canh rau muống
Cơm cá kèo con nhớ cha thật nhiều