Ân Tình Ví Dặm

Xuôi dòng Lam giang nghe câu hò ví
Nối bờ yêu thương thấm đẫm trang Kiều
Nguyễn Du ơi! sao nặng lòng đến thế
Xứ Nghệ quê mình ôi yêu quá là yêu.

Xứ Nghệ Ân Tình

Xa quê nay trở về quê
Gặp con đê dài nắng đổ chiều xanh
Gặp con sông lớn tuổi thơ lặn lội
Bên lở bên bồi bồi hồi xao xuyến
Xứ Nghệ yêu ơi xứ Nghệ quê tôi

Hương Tình Bến Tre

Theo sóng nước con sông Tiền, anh trở về xứ dừa quê em
Mênh mông những vườn dừa xanh, bên dòng sông mát ngọt êm đềm
Quê hương Bến Tre thanh bình, dệt thơ dưới nắng vàng lung linh
Bâng khuâng nón che nghiêng vành, chiều Châu Thành em đợi chờ anh.

Chiều Khánh Sơn

Chiều qua đèo Khánh Sơn… mây vờn
Đồi thông hiu hắt gió lay hồn say
Đường khúc khuỷu nắng, rừng núi trầm lắng
Xuyến chi nở trắng lưng nương.