Ngược về phương Nam anh ghé thăm lại chốn này đất quê
Ruộng vườn mênh mông hoa trái thơm nồng lúa vàng trĩu bông
Quê hương em đó trong nắng sớm lung linh
Vang khúc hát Trà Vinh, vùng đất mới đẹp xinh
Chào đón ánh bình minh, Boòn ơi Boòn! (Boòn ơi Boòn)
Tôi yêu Việt Nam giống nòi rồng tiên
Qua bao thời gian thăng trầm đất nước
Ca dao ca dao mẹ ru bao đời
Chao nghiêng chao nghiêng cánh cò tuổi thơ
Ơi hò ơi hò ơi.
Đặt bàn chân về lối mòn thuở bé
Quê mẹ ơi nguyên vẹn những câu hò
Cho con qua những tháng ngày sóng gió
Những buồn vui nơi đất lạ quê người.
An Bằng đất tổ quê cha
Bao năm xa cách nay ta trở về
Đường mòn dẫn bước ta đi
Đi về quê cũ sao nghe ngậm ngùi.
Đưa nhau về hội ngộ dấu yêu
Mang cho nhau những giọt ân tình
Bao năm tháng lìa xa quê mẹ
Thuyền nan ơi ôi tình người cưu mang.
Tôi trở về quê hương đường dốc uốn quanh lưng đồi
Những lũy tre mờ xa ôm cả tuổi thơ tôi.
Tôi trở về quê hương nhìn ngắm núi mây la đà
Bóng em nghiêng đèo xa để tôi ngẩn ngơ sau hè.
Buồn vui ngồi đếm thời gian mãi trôi,
Mộng mơ ngày tháng theo dấu cuộc đời.
Tung tăng lũ bạn thời hoa niên, chuyện xưa cổ tích mơ tiên
Trường tan chung lối ta về.
Miền TâyMiền Tây, đây đồng xanh xanh ngát chân mây
Đây cò bay bay lả trắng đồng
Yêu tình quê chan chứa mặn nồng
Trọn đời nuôi ta khôn lớn
Em hát tình ca ru anh,
Giữa lòng phố Hội nên thơ
Thương hoa bưởi thơm sau hè,
Cho em vẫn mong anh về bên em.
Thương lắm quê mình thương sao mảnh đất hữu tình
Trong tim đong đầy nỗi nhớ nhớ dòng sông ấp ủ đôi bờ
Mang phù sa hoa trái thêm mùa đồng xanh xanh ngát chân mây.