Việt Tộc suốt bốn nghìn năm
Nam Trung Bắc đẹp từ trầm tích xưa
Đất ươm giống tốt bốn mùa
Nước bao dung thấm nắng mưa sắc vàng.
1 Nào cùng nhau ta mừng đón Xuân !
Nào cùng vui cho tròn tháng năm
Mùa Xuân đến không còn giá băng
Lòng vui tiếng chim trời hót vang
Quê em đồng lúa bạt ngàn
Dòng sông Vàm Cỏ chảy tràn phù sa
Nhìn trời nhìn đất bao la
Long An yêu dấu đậm đà thiết tha
Vùng đất sinh ra con người
Con người làm vùng đất đẹp hơn
Kìa gió sông Cu Đê thổi
Thổi bay tóc em thơm thơm.
Ta trở lại Hòa Bình ngày xuân mới
Những dãy núi uy nghi sừng sững đỡ lưng trời
Sông Đà biếc một màu xanh phố núi
Em gái Mường thướt tha điệu Pôôn Pôông.
Phan Rang ơi quê tôi miền nắng gió
Sóng bạc đầu biển mặn ngàn năm
Tuổi thơ tôi tắm mình trong cát vàng
Thương cây xương rồng đợi hạt sương đêm.
Theo em về nơi chốn làng quê vùng Long Khánh Hồng Ngự thật đẹp
Đẹp bởi lòng chất phát dễ thương đẹp bởi từng người dân mến khách
Bao thăng trầm, gian khổ vượt lên, quê em vẫn giữ làng dệt choàng
Với bàn tay ngọc ngà nắn nót cần lao, nhưng nở nụ cười đẹp tựa đóa hoa sen.
Tôi yêu Bà Rịa quê tôi câu hát mẹ ru từ thuở chào đời
Yêu giếng nước hàng cau yêu con đường làng một thời thơ ấu
Đã qua rồi một thời chiến tranh khói lửa
Nước mắt mẹ đã khô con đi mãi không về.
Dừa sáp quê mình đậm tình trên đất mẹ bao dung
Hàng vừa nghiêng bóng lung linh chứa chan bao ân tình
Cây xanh bốn mùa lớn lên cùng cầu kè thương mến
Người đi người đến không quên dừa sáp ngọt mềm
Hồng Ngự đẹp như mơ lấp lánh đèn màu
Vút cao tỏa sáng như bao nhiêu vì sao rạng ngời
Hồng Ngự rộng thênh thang phố xá rộn ràng
Lá hoa như đón ta khắp mọi nơi.