Ta về Vỹ Dạ một ngày đông, gom hết nắng chiều
cũng không đủ làm em hồng đôi má
Nắng đã phai màu trên từng cánh lá
Gió cuốn trôi để lại những thân gầy.
Sáng mai thức dậy cám ơn cuộc đời
Đời đã cho ta sống thêm một ngày
Đời đã cho ta sống trong yên bình
Sáng mai nắng lên nhìn quanh cuộc đời
Có bao nhiêu người cơ nhỡ lầm than
Có bao nhiêu người bất hạnh hơn ta
Có một dòng sông khơi nguồn từ An Lão
Mang nước vào tưới khắp đất quê hương
Cho lúa xanh màu cho tốt ruộng nương
Cho những con đường vươn tới những miền xa.
Anh mời em về quê hương anh
Nơi anh sinh ra lớn lên từ đó
Đất quê nghèo giàu tình yêu thương
Đã bao đời ghi trọn tình ơ quê
Chào mùa xuân thắm tươi Với bao người cùng đón giao thừa về
Mùa xuân ngất ngây tuyệt vời – cho đời tình yêu phơi phới
Kìa là bao nỗi vui! Ánh lửa hồng nồi bánh chưng gọi mời
Đường khuya bước chân rộn ràng Lễ chùa đầu năm khấn duyên.
Xuân về! Xuân về!
Xuân đã về rồi kìa em ơi!
Chim én chao liệng mùa xuân tới.
Kia sắc hoa mai, đào phơi phới
Đón chào mùa xuân thắm tươi,
Đón chào một năm thái hòa.
Hay thôi mình tạm gác việc riêng
Về quê hương đất Quảng quê mình
Dừng chân lại trên cầu Câu Lâu
Nhìn ngắm bãi dâu xanh ngắt tự bao đời.
(theo trình bày NS/CS Quang Ngọc)
Trở về thăm xứ Quảng
Bao năm rồi xa cách nhớ thương sao bùi ngùi
Lòng bồi hồi xao xuyến
Ngắm quê hương mình Quãng Ngãi dấu yêu ơi
Từ khi xa quê nhà bôn ba xứ người
Tình quê hương vẫn luôn đong đầy trong tim tôi
Việt Nam, tôi yêu, yêu tà áo em
Hồn quê thân thương trong tà áo xinh
Xinh xinh áo bay theo từng bước chân
Áo dài, yêu lắm, dáng hình Việt Nam