Một tuyệt tác thiên nhiên ban cho chúng ta
Là thành phố biển lung linh nắng vàng
Mênh mông trời xanh ngát, vi vu hàng dương hát
Sóng vỗ êm êm ru hồn du khách phương xa
Thành phố 10 mùa hoa, cây 10 mùa thay lá
Hoa 10 mùa đậu quả, ngọt ngào tiếng chim ca
Thành phố 10 mùa hoa, én 10 mùa chao liệng
Cánh mai vàng xao xuyến, trong bình minh tiếng ca
Nếu một mai phải xa Quảng Trị
Tôi sẽ mang theo nắm đất quê hương
Đêm Gio Linh sáng ngời bóng mẹ
Gối đầu con bên đồn giặc năm xưa
Để ánh sao rơi thành dòng nước mắt.
Đường vô xứ Huế mộng mơ, dòng Hương Giang vẫn đợi chờ
Nhớ ai bên bờ sông vắng, ngắm mây trời nổi lòng cay đắng
Hỏi thăm chiếc nón bài thơ, em có còn về qua cửa chợ
Thấy lòng mình như thời học sinh, lòng yêu ai chỉ biết lặng thinh
Cô gái quê chở hương hoa vào phố
Để Sông Hàn rạo rực sắc xuân
Những chiếc cầu giả vờ e lệ
Duyên dáng soi mình trên mặt nước thiên thanh.
Hò ơi! … Đất quê em vườn xanh bát ngát
Ba đảo hiền hòa son sắt thủy chung
Anh về Rạch Miễu, Hàm Luông, Vườn xanh Ba Vát, hò! …
Hò ơi! … Vườn xanh Ba Vát, Cái Mơn vẫn chờ.
Gửi muôn lời ca lắng đọng tâm tình
Gửi bao tình thương cho người em gái qua biết bao mùa lúa
Nón Ba Tầm vào mùa trẩy hội, lại ngân câu hát đón bạn ngày xuân
Đẹp tươi chiếc nón ơi dáng hình quê nhà
Dòng nước trong xanh suối reo rì rào
Thôn ta đón chào mừng ngày Gươl mới
Cây lá đơm bông lung linh nắng hồng
Tháng năm hội làng, tháng hai hội xuân.
Mình còn nhau bây giờ
Thân thân trời mây như đàn chim vờn cây
Ngày hồng tươi An Bằng
Xôn xao đồng hương tim bao la tình thương
Rực màu hoa hải ngoại
Cháu con thành công nơi thênh thang cuộc sống.
Về thăm quê em vào mùa nước nổi
Dòng sông hiền hòa trĩu nặng phù sa
Dừa nghiêng nghiêng chiều về soi bóng
Bên đám lục bình trôi dạt phương xa