Cá trúng mùa là cá trúng mùa
Xuất cá liền chàng của tôi ơi
Trước đến giờ truyền thống sáng ngời
Cá xứ mình tung tăng phơi phới.
Tôi đến nơi đây xa lánh nơi phồn hoa
Miền Tây đất lành sông nước nặng phù sa
Đồng ruộng bao la quanh năm đầy tôm cá
Dân ấm no chan hòa, chim hót ngàn lời ca.
Em đi qua thu Hồ Gươm biêng biếc chiều
Có tiếng chim nào rơi xuống trên vai mềm trắng trong
Để lá me rơi ngẩn ngơ, để tiếng thu rơi rất thơ
Hồ Gươm, Hồ Gươm chiều thu vàng
Hãy về nghe những tiếng hò phương Nam
Để thương những con sông quê bạt ngàn
Tháng ngày mưa nắng mấy hàng cau xanh
Gió đưa lắc lư nhịp cầu mong manh.
Con muốn làm áng mây bay nhẹ nhàng về lại quê hương
Gặp Mẹ thương nhớ để nghe câu ca lời Mẹ ru
Khúc dân ca năm nào một đời con xa rồi vẫn nhớ
Biết nói sao cho vừa tình con thương Mẹ thiết tha
Dân ta trời Nam, đất nước oai hùng
Non sông gấm hoa, trống đồng rền vang
Hỡi những con Rồng cháu Tiên.
Mẹ là hơi gió biển.
Mặn mà đậm tình thương.
Con thơ ngây yên giấc.
Mọi vật cũng lặng yên .
Tay đan áo dịu dàng.
Đừng nhanh sáng Mẹ đan.
Cho kịp mùa lạnh đến.
Mặc… cho con ấm lòng.
Anh nói yêu em đưa em về quê mẹ
Về nghe câu hò câu ví mẹ kể xưa
Em đến quê anh cùng anh đi chợ thượng
Cam quýt thị hồng mít ngọt chè xanh.
Rồi ngày mai người khách của gió sương
Tình đời không vương vấn lại lên đường
Trong gió sớm đi về nơi sương lạnh
Vượt bụi đường dừng chân phía rừng xanh
Em đến quê anh một chiều nắng
Hạ vừa tới sao lòng em thắp lửa
Thuở còn thơ nghe tiếng ru của mẹ
Quê hương anh là mảnh đất cằn khô
Giờ em đến đất đâu còn đá sỏi.